Trình Lạc cúi mắt nhìn xuống, phát hiện chiếc nhẫn trên tay đã chuyển sang sắc trắng trong suốt.
Trong lòng cô đã hiểu rõ, chậm rãi từ trên giường ngồi dậy.
“Giới Linh.”
Trình Lạc cảm thấy rất đau đầu.
Trước kia cô đã sợ điều này, sợ Giới Linh xuất hiện. Con người sẽ có người tốt kẻ xấu, Giới Linh dĩ nhiên cũng như vậy, sẽ có Giới Linh tốt Giới Linh xấu. Nhưng một Giới Linh đã hấp thụ quá nhiều ác linh như vậy thì chắc chắn không thể là thứ tốt đẹp gì.
Hắn sẽ từ từ gặm nhấm linh hồn và huyết mạch của Trình Lạc, cuối cùng sẽ phản phệ lại chủ thể, cướp lấy quyền khống chế thân thể Trình Lạc.
Cô từng nghi ngờ những chuyện kỳ lạ xảy ra gần đây đều do Giới Linh làm, nhưng cuối cùng lại dần gạt bỏ suy nghĩ đó.
Một Giới Linh ăn nhiều ác linh như vậy lại đi làm bảo mẫu cho cô, làm Nàng tiên Ốc sao? Nghĩ kiểu gì cũng thấy không có khả năng.
Thế nhưng…
Hắn thực sự lại đến làm bảo mẫu cho cô, làm Nàng tiên Ốc.
Giới Linh Mang gương mặt nghịch ngợm của Thời Mặc, hắn nở nụ cười ngượng ngùng thẹn thùng, vẻ trong sáng thuần khiết hoàn toàn không giống chút nào với tính cách của Thời Mặc.
“Mắt không nhìn thấy à?”
“Tu vi chưa đủ.”
Trình Lạc gật đầu. Cơ thể và các giác quan của Giới Linh đều do hồn phách ác quỷ tạo thành, sức mạnh của chiếc nhẫn càng lớn thì linh hồn cần hấp thụ càng nhiều. Hiển nhiên mấy ác linh ít ỏi đó vẫn chưa đủ giúp hắn hình thành đầy đủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768520/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.