Trong tầm mắt, màu sắc rực rỡ, từng con chim có dáng vẻ khác nhau nối đuôi nhau bay vào từ cửa sổ đang mở rộng. Chúng vỗ cánh, lượn là là trên không trung, bay vòng quanh đám đông một vòng rồi lần lượt tự nhiên đáp xuống bên cạnh Trình Lạc.
Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người gần như kinh ngạc, ánh mắt ai nấy đều chứa đầy vẻ sững sờ giống nhau.
Tiếng chim hót vang dài, từng tiếng dịu dàng du dương động lòng người.
Khúc nhạc nhanh chóng kết thúc, đàn chim theo lối cũ bay đi.
Ngụy Trì mất một lúc lâu mới hoàn hồn, ngơ ngác nói: “Cô… cô làm thế nào vậy?”
Trình Lạc: “Chuyện này đối với Đông Phương chẳng phải rất bình thường sao?”
“…”
Phải rồi, hiện tại cô đang vào vai Đông Phương. Câu trả lời này khéo léo né tránh câu hỏi của Ngụy Trì, đồng thời khiến cô hoàn toàn nhập vai.
Lão Giang dù sao cũng từng trải, sự kinh ngạc không lộ rõ trên nét mặt, sau khi bình tĩnh lại liền cười nói với Trình Lạc: “Lúc trước tôi đã thấy cô là một hạt giống tốt, chỉ tiếc sau này cô không còn đóng phim nữa. Kịch bản này tôi đã đọc rồi, thật lòng mà nói tôi thấy cô rất hợp vai này.”
Lão Giang đã lên tiếng, hai người còn lại dẫu có ý kiến cũng không dám hé miệng ra nữa.
Trong số đó người khó chịu nhất chính là Tô Vân Lý. Ban đầu anh ta muốn mượn bộ phim thương mại này để lăng xê, nâng đỡ Triệu Vi Ninh. Nào ngờ vài ngày trước, Thời Mặc bất ngờ nhúng tay vào, trở thành một trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768522/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.