Sau khi xem xong quảng cáo này, tất cả hồn ma có mặt đều có cảm xúc rất sâu sắc, đa phần bọn họ đều đem theo cảm giác tiếc nuối rời khỏi thế gian này, cho nên hiểu được cái cảm giác trong cái quảng cáo này, thậm chí là cảm giác sâu đậm đi cùng với tuyệt vọng.
Xem xong quảng cáo, cả đoàn người vẫn chưa hoàn hồn lại.
Thậm chí có hồn ma hỏi: “Có thực sự là Ba Ba đã về nhà rồi không?”
Phải rồi, nó thực sự đã quay trở về bên người chủ thân yêu của mình chăng, hay đó chỉ là ảo giác cuối đời của nó, tất cả đều không thể biết được.
“Không ngờ mày diễn cũng ra phết đấy.” Người bạn bên cạnh dùng cằm húc nhẹ vào người Toàn Phong, rồi thân mật li.ếm li.ếm tai nó.
Toàn Phong đỏ mặt, bỗng thấy ngại ngùng.
Bình thường ngạo mạn là vậy, hôm nay lại khiêm tốn: “Đâu có đâu, là đạo diễn giỏi thôi.”
Khi cả đám sinh vật ồn ào vui vẻ, chỉ có Tiểu Thanh Long là im lặng, nó quay đầu nhìn Trình Lạc.
Cô đứng yên ở bậc thang, cúi mắt nhìn lại ánh mắt của nó, nở một nụ cười dịu dàng, ấm áp.
Nụ cười như gió xuân bao bọc lấy Tiểu Thanh Long, khiến sự bất an trong lòng nhóc tan biến, thay vào đó là niềm tin và tự hào về bản thân.
Sau khi quảng cáo phát sóng xong, Tiểu Thanh Long không kìm được mà muốn xem phản ứng của mọi người, liền mượn máy tính bảng của Trình Lạc để đăng nhập Weibo, tìm từ khóa, nhóc kinh ngạc phát hiện quảng cáo đó lại được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768528/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.