Sau khi dựng xong bối cảnh, tất cả nhân viên nhanh chóng ổn định vị trí.
Trình Lạc nghiêng người dựa vào Mèo Lớn trên ghế, ánh mắt nó cụp xuống, lặng lẽ nhìn quanh phim trường như thể chẳng để ai vào mắt.
Cô ngồi ở vị trí trung tâm như một nữ vương đang ngự trên ngai vàng trong triều đại hưng thịnh.
Đúng lúc đó, Tô Vân Lý từ khách sạn bước vào. Anh ta đứng một bên, hai tay đút túi quần, im lặng nhìn người phụ nữ đang ngồi trên cao.
Bộ váy đỏ rực tôn lên vẻ quyến rũ rạng ngời của cô, giữa nét lười biếng mê hoặc lại toát ra khí chất cao quý, không ai dám tùy tiện tiếp cận. Tô Vân Lý hơi ngẩn người, tim bỗng đập nhanh một cách lạ lùng. Trước giờ, người duy nhất từng khiến anh ta rung động là Triệu Vi Ninh, nhưng đó là khi anh ta vẫn còn là một chàng trai non trẻ, từng say mê vẻ đẹp kiêu kỳ và tính cách ngang ngược của cô ta. Sau này, khi cô rời đi, thương trường đã tôi luyện anh ta thành người đàn ông thâm sâu từng trải.
Tô Vân Lý đã quá quen với đủ kiểu phụ nữ trong giới giải trí này, lòng anh ta cũng như áng mây cô độc, trôi nổi bấp bênh. Ấy vậy mà khoảnh khắc này, ánh mắt anh ta lại chẳng thể rời khỏi Trình Lạc.
Không hiểu sao trong lòng anh ta lại cảm thấy hơi hối hận.
Đang ngẩn người thì bỗng cảm giác được ánh mắt của người phụ nữ lướt sang, cái nhìn thản nhiên nhưng xen chút khinh miệt. Anh ta khẽ nheo mắt, vội vã nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768532/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.