Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, Triệu Vi Ninh liếc nhìn đám người Trình Lạc, dáng vẻ của cô ta cứ như nữ thần sắp đón nhận chiến thắng vậy, ánh mắt kiêu ngạo đến khó tả. Có lẽ sợ người khác nghe không rõ nên cô ta cố tình bật loa ngoài.
“Alo, Vân Lý.”
Giọng Tô Vân Lý truyền qua từ đầu dây bên kia: “Sao vậy, anh đang họp.”
Triệu Vi Ninh không nói nhiều, trực tiếp nói: “Đạo diễn Ngụy muốn sửa kịch bản, bọn họ vậy mà lại muốn để nữ chính và nam chính chết ở đoạn kết, để phản diện trở thành kẻ chiến thắng. Em tuyệt đối không đồng ý sửa như thế!”
Giọng điệu của Tô Vân Lý nhàn nhạt: “Cho nên?”
Triệu Vi Ninh bỗng dưng có chút chột dạ, lí nhí nói: “Cho nên… muốn hỏi ý kiến của anh.”
Tô Vân Lý nhanh chóng đưa ra đáp án: “Em là diễn viên, đạo diễn muốn em diễn thế nào thì em cứ diễn như thế đi, chuyện kịch bản không cần em lo.”
Cô ta cuống lên: “Nhưng mà…”
Còn chưa kịp nói hết câu, đối phương đã mất kiên nhẫn ngắt lời cô ta: “Được rồi, bây giờ anh đang họp, có sửa kịch bản hay không anh không quan tâm, em đừng gọi cho anh nữa.”
Tút.
Điện thoại bị dập máy.
Triệu Vi Ninh nhìn chằm chằm vào màn hình tối đen, á khẩu không nói nổi lời nào.
Ngay lúc này đây, cô ta cảm thấy mình chẳng khác gì con khỉ trong rạp xiếc, chỗ nào trên người cũng trở thành trò cười. Triệu Vi Ninh ngẩng đầu nhìn quanh, tuy mọi người xung quanh tránh ánh mắt của cô ta,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768535/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.