Ngôi nhà của rừng rậm đã sửa sang được gần một nửa, phần lớn các loài động vật tạm thời sinh sống ở trường đua ngựa. Vì Dương Dương vừa mới đẻ trứng nên đặc biệt được ở trong “hộp nuôi dưỡng” được cải tạo từ phòng cũ.
Lúc ba giờ sáng, khi tất cả nhân viên đều đã đi ngủ.
Toàn Phong nằm bẹp trước cửa, mơ màng ngủ.
Lúc này, đuôi của nó bị ai đó kéo nhẹ một cái, nó không phản ứng gì mà chỉ giật giật tai. Một lúc sau, đuôi lại bị kéo lần nữa.
Toàn Phong mất hết kiên nhẫn, nó hé mắt ra nhìn, phát hiện kẻ nghịch ngợm là Hạt Dự Trữ.
“Gì vậy?” Toàn Phong ngái ngủ, uể oải nhìn Hạt Dự Trữ.
Hạt Dự Trữ len lén nhìn quanh một vòng rồi ghé sát lại gần Toàn Phong: “Đại ca, anh xem nè.”
Toàn Phong nhìn kỹ lại, dưới ánh trăng, trong chiếc túi vải đeo trên cổ Hạt Dự Trữ đang đựng một quả trứng.
Vỏ trứng nhẵn bóng, hình dáng rất quen thuộc.
Hình như là…
Toàn Phong giật nảy mình, nhanh chóng tỉnh hẳn ra.
Nó vung móng tát lên đầu Hạt Dự Trữ, nhỏ giọng quát: “Mày điên rồi à? Dám trộm con của đại ca rắn à?”
“Không phải em trộm, là… là con chồn!” Hạt Dự Trữ ấm ức lí nhí nói: “Nếu không phải em tiện tay lấy về thì quả trứng này đã nằm trong bụng con chồn kia lâu rồi!”
“Biết ngay mà…”
Nói đến kẻ không đứng đắn nhất trong rừng này, không phải Toàn Phong, cũng chẳng phải Hạt Dự Trữ, mà chính là con chồn đó.
Tên đó đúng là tai họa!!!
Tên đó thường xuyên đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768538/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.