Thời Mặc ngoài mặt không đồng ý với Trình Lạc, nhưng vẫn báo cảnh sát theo ý cô, sau đó mới gọi điện về nhà. Khi biết Nhu Nhu đã ngủ, Thời Mặc quay lại bên cạnh Trình Lạc. Anh sợ đêm nay lại xảy ra chuyện bất ngờ nên quyết định sẽ ở lại đây.
Bên ngoài mặt trời vừa lặn, Giới Linh đã trở về…
“Thế nào rồi?”
“Đã tìm thấy rồi.” Giới Linh nhướng mày, liếc nhìn Thời Mặc đang đứng bên cạnh Trình Lạc.
“Nói đi.”
“Kẻ phóng hỏa tên là Trương Phong.” Giới Linh không chút do dự, nói thẳng: “25 tuổi, nhà ở khu Thắng Lợi dọc bờ sông, một tay cờ bạc, vừa mới sạt nghiệp, vợ con cũng bỏ đi.”
Trình Lạc khép hờ mi mắt, đầu ngón tay gõ nhẹ vào chiếc nhẫn, vẻ mặt trầm ngâm.
Giới Linh bước tới hai bước, cúi người sát vào tai cô: “Người muốn xử lý hắn thế nào?”
“Ngươi đi tập hợp tất cả oan hồn, 10 giờ tối chúng ta sẽ đi gặp hắn.”
“Vâng.”
Nói xong, Giới Linh quay người đi làm việc ngay.
Đợi Giới Linh rời khỏi, Thời Mặc mới lên tiếng: “Trình Lạc, anh nghĩ em không nên quá bốc đồng.”
“Bốc đồng?” Trình Lạc cười khẩy: “Nếu tôi bốc đồng thì đã để Giới Linh xử lý hung thủ ngay lập tức rồi. Chuyện của tôi không cần anh quản.”
Cô đứng dậy mà không thèm nhìn anh, bước thẳng lên lầu.
Nhìn theo bóng lưng Trình Lạc khuất sau góc tường, ánh mắt Thời Mặc chợt tối sầm lại.
Từ lâu anh đã biết Trình Lạc khác biệt với người thường, nhưng hôm nay anh lại phải nhìn cô với con mắt khác. Người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768540/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.