🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạo hình lần này của cô gồm hai bộ trang phục, sử dụng gam màu thiên nhiên hoang dã, phối với phong cách hiện đang thịnh hành, vô cùng độc đáo.

Sau khi thay đồ xong, tất cả mọi người chính thức bắt đầu diễn tập.

Người mẫu tham gia lần này đều là các người mẫu nổi tiếng thế giới, khả năng làm chủ sân khấu của họ tốt hơn so với những người mẫu trẻ. Diễn tập đi hết một vòng, không phát sinh thêm tình huống bất ngờ nào. Tuy chỉ là tập duyệt, nhưng Trình Lạc vẫn trở thành tâm điểm của sân khấu.

Chỉ xét về thần thái mà nói thì Trình Lạc đã hơn vài người khác, ánh mắt kiêu ngạo và lạnh lùng áp đảo cả hội trường.

Dalton nhìn Trình Lạc, ông ấy thầm nghĩ, cô đúng là một hạt giống tốt.

“Được rồi, mọi người về nghỉ cả đi, ba ngày sau chúng ta diễn chính thức nhé.”

Nói rồi, Dalton bắt chuyện với Trình Lạc: “Cô Trình, xin hãy đợi một lát.”

Cô nhìn sang, trước tiên vào cánh gà thay đồ, sau đó mới đi đến cạnh Dalton.

“Vừa nãy tôi đã xem màn trình diễn của cô, tôi cảm thấy vô cùng xuất sắc. Không biết cô có hứng thú trở thành người đại diện của Monsieur de Paris không?”

Monsieur de Paris là một thương hiệu luôn đi theo phong cách sang trọng và đẳng cấp. Từ xưa đến nay, trang phục của họ chọn người, chứ chưa bao giờ là người chọn trang phục. Không có gì phải nghi ngờ khi Monsieur de Paris là thương hiệu rất được ưa chuộng ở châu Âu và châu Mỹ. Khi đến châu Á, doanh số lại có phần ảm đạm. Nguyên nhân rất đơn giản: khí chất của rất nhiều người không làm chủ được phong cách của Monsieur de Paris. Nhưng hôm nay, khi nhìn thấy Trình Lạc, Dalton lại cảm thấy thị trường châu Á đã có hy vọng.

Trình Lạc im lặng một lát rồi nói: “Nếu ông thật lòng, tất nhiên tôi sẽ đồng ý.”

Nghe xong, Dalton nở nụ cười.

“Liên quan đến mức thù lao…”

“Cô yên tâm, chúng tôi sẽ không để cô thua thiệt đâu.”

“Không.” Trình Lạc ngắt lời ông ấy: “Tôi không muốn tiền, tôi muốn Teddy, con sư tử kia kìa.”

Dalton trố mắt sững người: “Cô muốn… Teddy?”

Trình Lạc gật đầu: “Tôi mở một sở thú mô hình tích hợp cây rừng, nơi đó phù hợp cho Teddy sống. Teddy không thích hình thức nuôi dưỡng và huấn luyện của huấn luyện viên. Nếu ông thật lòng suy nghĩ cho động vật, tốt hơn là cứ giao Teddy cho tôi. Để đền đáp, tôi sẽ làm người đại diện trong nước cho Monsieur de Paris. Trong ba năm tiếp theo, tôi sẽ không thu một đồng nào.”

Dalton vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Ông ấy đã từng gặp nghìn lẻ một yêu cầu kỳ quái của những người đại diện, nhưng đây là lần đầu tiên thấy có người muốn lấy động vật làm thù lao.

Vốn dĩ Dalton còn nghĩ, sau khi kết thúc hoạt động lần này, ông ấy sẽ giao Teddy cho người của Hiệp hội Bảo vệ Động vật xử lý. Ông ấy tin họ sẽ có cách sắp xếp ổn thỏa, nhưng lúc này đây, nhìn Trình Lạc, suy nghĩ trong lòng ông ấy lại hơi dao động.

“Ông không cần phải trả lời tôi ngay.” Trình Lạc cười thật sâu: “Tôi tin ba ngày sau, ông sẽ cho tôi đáp án mà tôi muốn.”

Sau khi để lại câu này, Trình Lạc xoay người rời đi.

Rất nhanh, trang chính chủ trong nước của Monsieur de Paris công bố nội dung chủ đề của show thời trang lần này, dòng Weibo đầu tiên đã nhắc đến Trình Lạc.

Là thương hiệu nổi tiếng toàn cầu, thông tin này lậy tức dấy lên một cơn sốt.

[Trình Lạc đi catwalk đã là chuyện xưa lắc xưa lơ rồi nhỉ?]

[Trình lạc hết thời rồi có thể bớt lấy ra PR được không?]

[Bà ở bên trên im đê, không sợ bị báo ứng à?]

[Đúng đó, tôi thấy chị Lạc đại ca của cô ghê gớm lắm, chả dám nói xấu đâu.]

[#Monsieur_de_Paris #Thế_giới_hướng_về_một_nơi, chị Lạc cứ dũng cảm bay cao, Lạc Mễ sẽ luôn sát cánh bên chị.]

[Chúng mày sắp rơi rồi, bay cái nịt chứ bay.]

[Không rơi thì sao mà bay, mày thì hiểu cái nịt.]

[Mày bay cái nịt cho tao xem nào.]

“…”

Trong bầu không khí rộn ràng vui tươi thế này, cuối cùng cũng đến ngày chính thức khai mạc show.

Chủ đề Show thời trang lần này được phát sóng đồng thời trên kênh CCB ở nước ngoài và website Aikan trong nước. Do chênh lệch múi giờ, trong nước vừa hay đang là ban ngày, phần lớn mọi người đều có thể xem được.

Trình Lạc có nhiều anti fan nên đương nhiên cũng sẽ có nhiều người theo dõi. Fan thì muốn xem idol của mình tỏa sáng nơi đất khách. Anti fan thì muốn tìm cơ hội, chớp lấy thời cơ để bôi xấu cô.

Cùng với âm nhạc du dương và thanh thoát, show diễn bắt đầu.

Người mẫu mở màn là Barbara, người mẫu nổi tiếng người Brazil, cao một mét tám mươi, nước da màu bánh mật kết hợp với mái tóc xoăn vàng, ngực to eo nhỏ, lúm đồng tiền khi cười vô cùng đáng yêu. Fan thích gọi là “cục cưng ngọt ngào”.

Các người mẫu lần lượt lên sân khấu catwalk, mang đến cho khán giả sự thỏa mãn về mặt thị giác. Đồng thời, họ còn bị sự tự tin và thần thái của các siêu mẫu chinh phục. Đợi cả buổi vẫn chưa đến lượt Trình Lạc, cư dân mạng bắt đầu cà khịa trong khung bình luận của trang web Aikan.

[Trình Lạc mà so với siêu mẫu thì chỉ là con gà rừng.]

[Nói gà rừng là chuẩn không cần chỉnh luôn.]

[Ra sớm xong sớm, ra càng trễ càng mất mặt.]

[Monsieur de Paris mù mới tìm một cô ảnh hậu đầy phốt, tôi nghĩ chắc đi cửa sau quá.]

[Ha ha ha, tóm lại là Trình Lạc nương nhờ “cửa sau” à.]

[Đằng trước miệng mồm sạch sẽ giùm. Lúc Trình Lạc tham gia show thời trang quốc tế, không biết mày đang ở đâu.]

[Ha, mười bảy tuổi Trình Lạc ký hợp đồng với thương hiệu quốc tế, mười tám tuổi trở thành siêu mẫu top một châu Á. Thế mà chúng mày còn cà khịa con nhà người ta có biết catwalk hay không, mắc cười thật sự.]

[Gato, chúng mày cứ việc gato, Lạc nhà tao cứ việc đẹp thôi.]

“…”

Giữa lúc rôm rả, nhịp điệu của bản nhạc đã đến khúc cao trào. Trong làn khói trắng mờ ảo như chốn thần tiên, hai bóng hình dần xuất hiện.

Đôi nam nữ sánh vai nhau bước ra. Chàng trai với đôi mắt xanh thẳm khoác chiếc áo khoác ngoài phối với đôi bốt cổ cao, ngũ quan sắc nét, khí chất toát ra một vẻ u sầu. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ấy rất nổi bật, nhưng ánh mắt của khán giả đều rơi trên người của cô gái.

Mái tóc đen xoăn sóng xõa tung sau lưng như những nét mực đổ trong tranh thủy mặc. Trang sức đeo trên trán với tạo hình bông hoa luồn qua kẽ tóc, một hạt ngọc rũ trên chóp trán. Lễ phục ôm eo, cổ sâu hình chữ V, tà váy bên trái ngắn, bên phải dài. Trên nền lụa tơ tằm satin trắng ngà có thêu những hoa văn chìm màu vàng kim, thấp thoáng hiện ra theo từng chuyển động của ánh sáng.

Cô sải bước trên từng nốt nhạc, từ trong làn sương mờ ảo, cô bước từng bước về phía mọi người. Tà váy đong đưa theo nhịp bước, như những đóa sen nở rải rác trên mặt đất. Cô gái để lộ tấm lưng thẳng, sáng bóng như ngọc. Cô như một nữ hoàng rừng sâu cao quý, trở về từ khu rừng cùng với chàng kỵ sĩ trung thành.

Đẹp.

Choáng ngợp.

Siêu thực.

Mọi người ngẩn ngơ nhìn Trình Lạc, trừ tiếng nhạc làm nền, chỉ còn lại sự tĩnh lặng.

Trình Lạc đi quanh một vòng, lại trở về với bóng tối. Khán giả xem trực tiếp lưu luyến ngoái nhìn theo Trình Lạc. Cuối cùng, họ nâng tay, dành tặng một tràng pháo tay đến muộn.

[Vỡ òa!!!]

[Aaa, layout makeup lạnh lùng sắc sảo đó đẹp quá đi mất!]

[Tiên nữ, tiên nữ, tiên nữ! Mẹ ơi, con muốn cưới chị ấy!]

[Mê rồi, mê rồi, không mê không phải người!]

[Mấy đứa đằng trước kêu Trình Lạc không làm được bước ra đây! Tao phải vả vô mặt tụi bây!]

[Trời, tôi có cảm giác như tiên nữ thật ấy.]

“…”

Vẫn chưa hết, sự bùng nổ luôn được giữ lại phút chót.

Tiếng hát ngân vang xa xăm của cô gái hòa quyện trong tiếng nhạc nền, tiếng ca vừa bi thương vừa hùng tráng.

Ánh sáng trong hội trường bỗng nhiên vụt tắt, vào lúc không gian đang từ từ chìm vào bóng tối, một chùm sáng chói lóa chiếu về phía cửa ra vào.

Trên tấm background hiện ra hai cái bóng đen, một thân hình mảnh khảnh yểu điệu, và một… con thú dữ.

Tiếng hát vẫn đang tiếp tục.

Cô bước đi trên những vì sao, đi về hướng ngược sáng.

Trình Lạc đeo trang sức sừng hươu trên đầu, mặc một chiếc váy đuôi cá dài màu xanh thẳm, chậm rãi bước ra sân khấu.

Theo sự dao động của ánh sáng, hoa văn trên tà váy lấp lánh những tia sáng nhiệm màu. Đôi chân trắng nõn không mang giày, lắc chân tạo hình nhánh cây quấn trên mắt cá chân khẽ đung đưa.

Trình Lạc nhìn thẳng về phía trước, bên môi thoáng hiện một nụ cười khẽ, sâu trong đôi mắt là sự lạnh lùng mà ánh mặt trời không thể chạm tới.

Con sư tử dũng mãnh thong thả bước đi bên cạnh, đôi mắt màu bạc lạnh căm căm.

Nếu nói bộ đồ trước nhuốm màu thần tiên, thì bộ đồ lần này lại mang màu sắc của một nữ hoàng đầy khí chất.

Cô y như nàng nữ hoàng nai lạc trong rừng sâu trong những bức tranh Âu Mỹ, cao quý, lạnh lùng, bất khả xâm phạm.

[Má ơi! Con sư tử đó là thật à!]

[Chắc chắn là giả! Đâu ra sư tử màu trắng chứ!]

[Sao mà có sư tử màu trắng được!]

[Tôi vỡ òa thật rồi! Chị Lạc, em muốn kết hôn với chị!]

[Aaaa, chị Lạc!!!]

[…]

Mọi người ở hiện trường cũng thì thầm to nhỏ với nhau, dường như phần lớn đều xem Teddy thành một vật thay thế nào khác.

Đến thời gian đã định, Trình Lạc nhấc tà váy, tay phải đặt lên đỉnh đầu Teddy, Teddy nheo mắt, bỗng nhiên ngẩng đầu…

“Gàooo…”

Tiếng gầm dữ dội đầy sức mạnh thay thế cho tiếng nhạc nền. Trong ánh mắt sửng sốt của mọi người, Trình Lạc dắt Teddy đi xuống sân khấu, chỉ còn lại dư âm quẩn quanh.

“…”

Đây là sư tử thật.

Cả khán đài đều há hốc mồm.

Sau show diễn này, Trình Lạc trở nên nổi đình nổi đám.

Không chỉ là trong nước, mà mạng internet nước ngoài cũng tràn ngập tin tức về Trình Lạc, cô lập tức trở thành người được săn đón, lời mời nhiều đếm không xuể. Với khả năng siêu phàm, các phương tiện truyền thông internet nước ngoài nhanh chóng đào ra thông tin về sở thú của cô, thậm chí họ còn đăng tải cảnh thử vai của Thiên Hạ Quy Nhất lên youtube, thế là Trình Lạc được thổi phồng thành cô nàng quốc dân.

Không lâu sau khi kết thúc show, Dalton mang theo hợp đồng đến gõ cửa phòng khách sạn của Trình Lạc.

Câu đầu tiên Dalton nói sau khi vào cửa là: “Tôi đồng ý để cô dẫn Teddy đi.”

Đáp án đã nằm trong dự đoán từ lâu.

“Nếu cô cảm thấy hợp đồng không có vấn đề thì ký xong chúng ta có thể chụp hình quảng bá và quay quảng cáo.”

Cô rũ mắt nhìn hợp đồng: “Vậy tôi phải ở lại thêm một thời gian nhỉ.”

“Cũng chỉ một tháng thôi.”

Trình Lạc không nói gì, cúi đầu ký hợp đồng.

Nhìn tên của cô, Dalton thở phào, khuôn mặt căng thẳng cuối cùng cũng nở nụ cười.

Ông ấy đứng lên chìa tay về phía Trình Lạc: “Vậy thì hợp tác vui vẻ nhé.”

“Hợp tác vui vẻ.”

***

Quá trình quay quảng cáo và chụp hình quảng bá không tốn bao nhiêu thời gian. Một tháng sau, Trình Lạc về nước khi đã hoàn thành hết lịch trình.

Ngoài cô ra, lần này Trình Lạc còn mang theo Teddy về.

Vừa vào cửa, Trình Lạc đã nhìn thấy Toàn Phong xương khô đang vui đùa trên thảm cỏ. Nó mặc chiếc áo lông chồn trắng, đeo kính và vương miện đính đầy đá quý không biết từ đâu ra, trong miệng còn ngậm một cục xương.

Sau khi nhảy một đoạn freestyle trên đất. Toàn Phong bày ra một biểu cảm mà nó cảm thấy rất ngầu, nhưng thật ra là rất đáng sợ. Sau đó nó ngẩng đầu: “Đội chiếc vương miện này, anh mày chính là một vị vua chó hạng kim cương danh xứng với thực.”

Hạt Dự Trữ đứng dậy vỗ tay bồm bộp: “Anh, anh ngầu quá! Anh chính là anh chàng đẹp trai nhất con phố này!”

Trình Lạc: “…”

Teddy: “…”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.