"Laura.Carano!"
"Nghe cho kỹ vào, chị cút ngay cho lão nương!"
Hai quả đấm Lạc Thanh nắm chặt, bả vai run rẩy, đột nhiên xoay người thét lên với Laura, nhân tiện giơ thêm luôn ngón giữa.
"Ô....." Laura chẳng qua chỉ hơi sững sốt một chút, sau đó trên mặt thoáng lộ ra nụ cười rất tươi.
"Vợ~ cả lúc em nổi giận văng tục cũng rất chi là xinh đẹp~"
"Làm con người ta phải mê mẩn~"
Trong nháy mắt Laura biến thành con gấu Kaola, vững vàng dính lấy Lạc Thanh.
"Chị....." Trên mặt Lạc Thanh thoáng hiện lên đỏ hồng.
"Tránh ra!"
Cô muốn kéo cái người bu bám trên người mình ra, nhưng không biết sao khí lực của đối phương lại lớn hơn mình rất nhiều.
"Vợ ơi~"
"Vợ ơi~"
Laura thích mê gọi, gọi xong lần này gọi tới lần khác.
"Chị đủ rồi..." Khí thế Lạc Thanh dần dần mềm xuống.
"Chị yêu em~ vợ à~" Laura lại mặt dày thêm chút.
"Chị..." Lạc Thanh không nói gì, chẳng qua ngơ ngác đứng tại chỗ mặc cho người nọ vừa lôi kéo vừa ôm ấp.
"Laura, em biết đàn bà chị từng chạm vào so với quần nội y mà em mặc còn nhiều hơn."
"Những chuyện đã qua, em có thể xóa bỏ."
"Nhưng chị có thể nào cân nhắc một chút đến cảm thụ của em, xem như trên mọi phương diện em thừa nhận em đều kém cỏi hơn người ta."
"Nhưng em vẫn là một người phụ nữ, em cũng sẽ có cảm giác không an toàn."
Ánh mắt Lạc Thanh xem xét, nhỏ giọng nói.
"Em không chơi nổi đâu..... thật sự...."
Trên mặt Lạc Thanh lộ ra biểu tình Laura chưa bao giờ nhìn thấy, bi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2057813/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.