Điện thoại đột ngột vang lên một cách không đúng lúc, là tin nhắn trừ tiền viện phí từ bệnh viện nhỏ gửi đến muộn.
Quý Mạc rút một tờ giấy, mạnh tay lau đi những giọt nước mắt còn sót lại sau khi tỉnh dậy. Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lập tức kiểm tra số dư tài khoản của mình, có thể nói là gần như chẳng còn gì.
Chiếc thẻ này là do sau này cậu lén lút tìm cách làm ra sau lưng nhà họ Quý, người đứng tên không phải là cậu. Tiền trong đó đều là do cậu chắt bóp chi tiêu, hoặc nhận làm bài tập thuê, chạy việc vặt mà kiếm được. Ngoài chiếc thẻ này ra, cậu không dám động đến bất kỳ cái thẻ nào khác. Bởi chỉ cần sử dụng cậu sẽ lập tức bị tìm ra.
Mỗi lọ thuốc trong ngăn kéo đều đắt đỏ, mà lượng thuốc còn lại chưa đủ dùng nửa tháng. Số tiền còn lại của cậu chỉ đủ mua thêm một tháng thuốc nữa mà thôi.
Quý Mạc theo phản xạ đưa tay sờ bụng mình. Nghĩ tới nghĩ lui, cậu quyết định nghỉ ngơi thêm một ngày nữa rồi rời khỏi nơi này, chuyển đến một chỗ càng kín đáo càng tốt. Như vậy chi tiêu cũng ít hơn, sau đó tìm một công việc nào đó để tiếp tục sống qua ngày là được. So với những trận đòn từng chịu ở nhà họ Quý, cơn đau từ tuyến thể hiện giờ vẫn còn chịu được, chí ít là cậu chưa đến mức không chống nổi.
Chỉ đáng tiếc là việc học coi như hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/son-chi-nhat-doa-tieu-thong-hoa/2927599/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.