Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch giả: Sâu
______________
Phong Thanh Ngạn như cũ vẫn không có trả lời cô.
Diệp Anh cũng không thèm để ý, như cũ gắt gao mà nhìn chằm chằm anh, xem đến mọi thứ hài lòng!
Cái gì gọi là 360 độ không góc chết, là cái này ah!
Hơn nữa nhìn một thân trang phục này, giá trị con người khẳng định cũng xa xỉ a!
Người đàn ông đẹp trai như vậy, Hạ Tiểu Nịnh như thế nào lúc trước không cùng cô đề cập qua? Còn có phải là khuê mật hay không a!
Hạ Tiểu Nịnh rót trà ngon từ trong phòng bếp bưng ra, nhìn thấy chính là Diệp Anh ngồi ở một bên mắt sói nhìn xem Phong Thanh Ngạn, mà người sau ngồi như tượng điêu khắc ở trên sô pha, mắt nhìn thẳng, không di chuyển.
Cô ho nhẹ một tiếng, đem khay trong tay đặt xuống, vô cùng khách khí mà nói, “Trước uống một chút bá tước hồng trà a.”
“……” Phong Thanh Ngạn ngước mắt liếc nhìn cô một cái.
Hạ Tiểu Nịnh lập tức chân mềm, giả vờ không thấy được tầm mắt của anh, nhanh chóng ngồi xuống cách xa anh nhất có thể.
Phong Thanh Ngạn bưng lên cái ly Thiết Quan Âm vị “Bá tước hồng trà”, giọng điệu trầm lạnh mà mở miệng, “Nếu hết bệnh rồi, vậy tối nay trở về đi làm việc đi.”
“……”
Hạ Tiểu Nịnh thiếu chút nữa tại chỗ lớn tiếng ho khan, một hơi liền như vậy kẹt ở ngực, nửa vời không lên.
Quả nhiên là một nhà tư bản!
Như vậy chạy tới chính là vì thúc giục cô bắt đầu đi làm việc!
Cô nhẫn nhịn, gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156182/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.