Vương Chấn là chủ quán nhậu, giờ này là lúc quán đông khách nhất, Liêu Kỳ Đông đưa Thẩm Tư Ninh đến đó lấy ít nguyên liệu và than, còn lấy thêm xiên tre và gia vị.
Lấy đồ xong, cả hai bắt taxi quay về khu chung cư.
Về đến nơi, Liêu Kỳ Đông lập tức vào bếp chuẩn bị, anh rửa sạch rồi cắt nhỏ nguyên liệu, sau đó xỏ vào xiên tre, tay nghề thái của anh rất gọn gàng nhanh nhẹn, chưa đầy một tiếng đã chuẩn bị xong mọi thứ, anh cho toàn bộ nguyên liệu vào một chiếc thùng sạch rồi mang lên sân thượng.
Sân thượng đã lâu không ai lui tới, Liêu Kỳ Đông dùng chổi quét sạch một khoảng trống rồi mang bếp nướng đặt ở góc trên để rửa.
Trên sân thượng có một vòi nước, anh mở thử thì thấy vẫn còn chảy, không bị hỏng, anh tỉ mỉ chùi rửa bếp nướng sạch sẽ, sau đó nhóm than.
Xong xuôi mọi thứ, Liêu Kỳ Đông mới xuống dưới gọi Thẩm Tư Ninh.
Thẩm Tư Ninh vừa tắm xong, thay một bộ đồ mới, đang lau khô tóc, vừa lau xong thì Liêu Kỳ Đông tới gõ cửa.
Thẩm Tư Ninh theo anh lên sân thượng.
Đêm không nóng như ban ngày, Thẩm Tư Ninh mặc bộ đồ dài tay bằng lụa để tránh muỗi chích, cậu hay bị muỗi đốt, mà một khi ngứa là không nhịn được, cứ gãi là da lại nổi đỏ lên.
Liêu Kỳ Đông đi phía trước, kẹp dưới cánh tay hai chiếc ghế đẩu, đó là ghế trong xưởng vẽ của Thẩm Tư Ninh, mấy món đồ đó cậu đều chất ở phòng bên cạnh.
Liêu Kỳ Đông cũng chẳng hỏi han
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857389/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.