Thẩm Tư Ninh vội chạy sang hẻm nhỏ giữa hai tòa nhà để ẩn nấp, sau đó gọi báo cảnh sát. Xong xuôi, cậu áp sát vào tường, thò đầu ra quan sát tình hình phía Liêu Kỳ Đông.
Liêu Kỳ Đông hét lên mấy tiếng “có trộm!”, nhà trong khu cách âm không tốt, thêm giọng anh lại lớn, khiến không ít người tỉnh giấc, đèn trong nhà cũng bật lên. Có người còn ra ban công ngó nghiêng xem thử có chuyện gì.
Chẳng mấy chốc đã có vài người chạy xuống giúp, Liêu Kỳ Đông bảo mọi người chặn ở tầng dưới, còn mình leo thẳng lên tầng sáu, định lên tầng thượng đợi sẵn để chặn đầu tên trộm.
Thẩm Tư Ninh đứng nhìn cảnh cả khu dân cư đoàn kết bắt trộm.
Còn câu hỏi của Liêu Kỳ Đông lúc nãy, cậu cũng thấy oan ức lắm, nơi cậu lớn lên an ninh rất nghiêm ngặt, trộm còn không bén mảng nổi đến cổng, nói gì đến trèo lên tận nhà, trộm mà bén mảng tới là họ chẳng sống nổi.
Cho nên đúng là Thẩm Tư Ninh chưa từng thấy trộm thật.
Phản xạ đầu tiên của cậu là chẳng lẽ ai đó không ngủ được nên trèo lên tập parkour? Trước đây cậu cũng từng thấy mấy tên thiếu gia không có việc gì làm, tối đến là tụ tập đua xe, nhảy nóc nhà tìm cảm giác mạnh.
Tên trộm rất nhanh đã bị cảnh sát bắt.
Liêu Kỳ Đông dáo dác tìm bóng dáng Thẩm Tư Ninh trong đám đông, không thấy đâu liền gọi to tên cậu.
Thẩm Tư Ninh nghe tiếng gọi, từ con hẻm bước ra.
Liêu Kỳ Đông xách đồ lên, đưa cậu về nhà trước để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857393/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.