Buổi tối hôm đó, Liêu Kỳ Đông làm một bữa cơm rất thịnh soạn.
Chỉ hai người nhưng nấu tận năm món mặn một món canh.
Thẩm Tư Ninh nghi ngờ không biết có phải Liêu Kỳ Đông vừa gặp chuyện vui lớn, hay là kiếm được bộn tiền rồi không.
Liêu Kỳ Đông còn mua thêm hai chai bia, riêng phần của Thẩm Tư Ninh thì anh ghé nhà hàng mua cho cậu một ly sữa đậu phộng tươi, đưa kèm một cái ly, bảo cậu tự rót lấy mà uống.
Thẩm Tư Ninh rót ra một ly, nếm thử một chút.
Mùi đậu phộng rất đậm xen lẫn vị ngọt nhẹ, chắc là có cho thêm nguyên liệu khác, uống vào thấy khá ngon.
“Anh bỏ tiền, em lo giáo viên và các mối quan hệ, chúng ta chọn lại địa điểm để mở một trung tâm năng khiếu mới, vị trí nên chọn ở trung tâm thị trấn, đi lại cho tiện.”
“Chương trình học sẽ tập trung vào những môn nghệ thuật có thể cộng điểm khi xét tuyển vào cấp ba hoặc đại học. Những trường nào chấp nhận thí sinh thi năng khiếu, mức điểm đầu vào là bao nhiêu, em sống ở thành phố lớn chắc chắn nắm thông tin này dễ hơn anh.”
Liêu Kỳ Đông nói xong liền dùng răng bật nắp chai bia, uống một ngụm, chờ Thẩm Tư Ninh phản ứng.
Thẩm Tư Ninh ngẫm nghĩ kỹ một lúc.
“Học nghệ thuật là vì yêu thích, anh lại đem sở thích gắn liền với việc thi cử, như vậy thì học chỉ để học mà thôi, với lại học mấy môn này cần có năng khiếu nữa.”
“Nếu tất cả đều theo hướng anh nói, sau này học không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857400/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.