Giống người đàng hoàng một chút
Thẩm Tư Ninh nhìn dòng chữ kia, thầm nghĩ: Đáng đời anh.
Không ngủ được thì liên quan gì đến tôi chứ?
Thật là trẻ con, thời đại nào rồi mà còn viết giấy truyền tin.
Nhưng Thẩm Tư Ninh vẫn lấy bút ra, viết thêm một câu bên dưới, sau đó lại khom người nhét giấy qua khe cửa trả ra ngoài, sau đó mới lên giường đi ngủ.
Liêu Kỳ Đông bên ngoài mở tờ giấy ra xem.
Dòng chữ bên dưới mới được viết, nét mực sắc sảo, chữ viết rõ ràng và đẹp đẽ, vừa nhìn là biết được rèn từ nhỏ.
“Chúc anh một đêm an lành và mộng đẹp.”
Thẩm Tư Ninh không muốn nói thẳng là mình hết giận, nên mới dùng cách nhẹ nhàng hơn để biểu đạt, hy vọng tối nay Liêu Kỳ Đông có một giấc mơ đẹp.
Liêu Kỳ Đông hiểu ý cậu.
Anh tắt đèn phòng khách, quay lại giường, gấp tờ giấy lại rồi cất dưới gối, nhắm mắt và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
---
Sáng hôm sau, Thẩm Tư Ninh ngủ đến khi tự tỉnh, sau khi ra khỏi phòng ngủ, cậu thấy sofa giường trong phòng khách đã được dọn dẹp, không có ai trong phòng.
Cậu đi một vòng vào bếp, bật bếp hâm lại bữa sáng rồi vào phòng tắm rửa mặt, lúc trở ra vừa lúc Liêu Kỳ Đông mở cửa bước vào.
“Ăn sáng xong chúng ta đi xem hai chỗ hôm qua đã chọn, em chọn được chỗ nào anh sẽ đi đóng tiền, phần sửa sang anh cũng đã liên hệ trước, nhân sự để sau cũng được, giờ chưa cần vội.”
“Chờ chốt chỗ xong là em có thể bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857403/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.