Lúc thấy em trai vừa vào nhà đã lập tức vào phòng nói chuyện với người thuê trọ, còn khép hờ cửa phòng lại, trong lòng Liêu Đình có chút mất mặt trước bạn mình.
Bà đoán có thể vì lần này mình tự ý đến không báo trước nên Liêu Kỳ Đông không vui.
Nhưng trước đây bà cũng thường xuyên qua dọn dẹp giúp mà, em trai đâu có nói gì.
Liêu Kỳ Đông định vào bếp nấu chút nước, nhưng vừa thấy trên bàn đã có hai cốc nước lọc, anh dừng lại, Liêu Đình cũng nhìn theo ánh mắt của Liêu Kỳ Đông, vội lên tiếng.
“Không cần đun nữa đâu, cậu Thẩm đã đun nước cho bọn chị rồi. Kỳ Đông, chị chỉ định ghé nấu bữa tối cho em rồi đi thôi, không ngờ trong nhà còn người khác, nếu vậy chúng ta ra ngoài ăn nhé?”
“Đỡ làm phiền người ta.”
Nếu là người bình thường chắc Liêu Đình sẽ tiện miệng mời ăn chung một câu, đi hay không thì tùy đối phương.
Nhưng Thẩm Tư Ninh… bà có phần ngại cậu.
Trước mặt cậu, Liêu Đình cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, bà sợ từng cử chỉ lời nói của mình đều sẽ trở thành trò cười trước mắt cậu.
Thật ra nói cho cùng, là vì tự ti.
Nhất là lần trước khi con trai bỏ nhà đi, tinh thần bà không ổn định, Liêu Kỳ Đông có đưa bà đến đây một lần, lúc ấy Thẩm Tư Ninh từng nói chuyện với bà, bà nghe rõ, về sau cũng hiểu ý cậu.
Vì vậy từ đó Liêu Đình càng thêm dè dặt với Thẩm Tư Ninh.
Liêu Kỳ Đông quay đầu nhìn cánh cửa phòng ngủ, nghĩ ngợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857405/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.