Liêu Kỳ Đông vào bếp nấu cơm, trong đầu vẫn còn vương vấn cảnh tượng lúc nãy.
Thẩm Tư Ninh nằm dưới thân anh, toàn thân tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, làn da trắng mịn không tì vết, đôi mắt đẹp, đôi môi ửng hồng khẽ mở.
Anh suýt nữa đã không kìm được mà cúi xuống hôn cậu, may mà lý trí kéo anh lại kịp thời.
***
Thẩm Tư Ninh thì cứ nhìn đăm đăm xuống nền xi măng trong phòng khách.
Cậu từng có một mối quan hệ tình cảm nhưng kéo dài chưa đầy một tháng, đó chỉ là một thử nghiệm ngây ngô, mà rõ ràng sau đó cậu chẳng rút ra được điều gì từ chuyện yêu đương.
Lần này cũng vậy, cậu chỉ nghĩ Liêu Kỳ Đông cảm thấy tư thế giữa hai người vừa rồi không phù hợp nên mới vội vàng rời đi.
Nhất là khi lần đầu gặp nhau, Liêu Kỳ Đông từng rất kinh ngạc, thậm chí phản đối chuyện đồng tính, điều đó khiến Thẩm Tư Ninh luôn nghĩ anh là kiểu người cổ hủ, chẳng thể nào thay đổi dễ dàng.
Hơn nữa thái độ của Liêu Kỳ Đông khi nãy rõ ràng là đang khó chịu với tính cách của cậu, muốn dạy dỗ vài câu, nghĩ tới đây, Thẩm Tư Ninh lại thấy giận.
Liêu Kỳ Đông nấu xong, bày đồ ăn ra bàn.
Thấy Thẩm Tư Ninh vẫn ngồi trên ghế với vẻ mặt nghiêm túc, không biết đang nghĩ gì, Liêu Kỳ Đông bèn lên tiếng: "Nghĩ gì vậy? Ăn cơm thôi."
Thẩm Tư Ninh bước xuống sofa, không ngồi ngay mà đứng đối diện với Liêu Kỳ Đông, hỏi thẳng: "Liêu Kỳ Đông, tại sao anh lại mắng em?"
"Em có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857410/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.