Suốt từ lúc cô gái kia đi tới gần chỗ của họ, đến khi đã ở ngay bên cạnh, Thẩm Tư Ninh vẫn chưa đưa ra được quyết định. Cuối cùng trong lúc lòng dạ rối bời, cậu bưng một ly nước trái cây trên bàn chưa ai động tới.
Thẩm Tư Ninh nghiêng đầu nhìn lên sân khấu, nơi một nhân viên đang hát.
Người đang hát là giáo viên dạy múa Trung Hoa, dáng vẻ thanh tú, tuổi còn trẻ, nói năng dịu dàng dễ chịu, tính tình cũng rất tốt, rất được học sinh yêu quý.
Cô đang cầm micro ngồi trên sân khấu hát một bài tiếng Quảng, vừa hát, cô vừa mỉm cười nhìn bạn bè dưới sân khấu, ánh mắt đầy thân thiết.
Lý Lam từ từ đi đến ngồi xuống bên cạnh Liêu Kỳ Đông, người đồng nghiệp ngồi phía bên kia của Liêu Kỳ Đông liếc mắt nhìn cô một cái, lập tức hiểu được cô muốn gì, bèn khéo léo đứng dậy nhường chỗ, cười cười rồi đi chỗ khác ngồi.
Không ít người trong phòng đã chú ý đến cảnh tượng này.
Mọi người đều âm thầm quan sát, không ai nói ra nhưng ai cũng hiểu rõ trong lòng.
Anh Liêu này họ đã gặp nhiều lần rồi, hầu như bữa tiệc nào anh cũng tham gia, là bạn rất thân của ông chủ Thẩm, có vài lần họ còn tận mắt thấy anh đến đón ông chủ Thẩm tan làm.
Lý Lam ngồi xuống cạnh Liêu Kỳ Đông, suy nghĩ một chút rồi chủ động bắt chuyện: “Anh Liêu, ở chỗ anh Tết đến có phong tục gì đặc biệt không?”
Nghe thấy bên cạnh bỗng có giọng nữ vang lên, Liêu Kỳ Đông buông ly rượu xuống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857411/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.