Đốt xong mấy thùng pháo hoa lớn, họ lại xuống sân đốt pháo nhỏ. Liêu Kỳ Đông mua hai túi pháo nhỏ với đủ loại bên trong, đám trẻ con lập tức vây lấy hai người.
Tâm trạng Liêu Kỳ Đông rất tốt, anh chia cho lũ nhỏ mỗi đứa một ít, sau đó lấy ra pháo que, đốt lên rồi đưa cho Thẩm Tư Ninh cầm.
Anh cầm hộp pháo và bật lửa trong tay, thỉnh thoảng lũ nhỏ chơi hết lại chạy đến xin thêm, Liêu Kỳ Đông cũng chẳng tiếc, cứ thế lấy ra chia tiếp.
Chơi chán pháo hoa rồi, Liêu Kỳ Đông lái xe chở Thẩm Tư Ninh đến bờ sông đi dạo, lúc này người rất đông, có người đội băng đô phát sáng, lũ trẻ thì xách đèn lồng chạy tung tăng.
Bên sông có người bán đèn Khổng Minh, năm tệ một chiếc.
Viết điều ước lên đèn rồi thắp sáng, thả bay lên trời.
Bầu trời đêm chất chứa bao hy vọng cho tương lai, Thẩm Tư Ninh bị Liêu Kỳ Đông kéo đi mua hai chiếc, mỗi người một cái.
Thẩm Tư Ninh cầm bút trong tay, liếc nhìn cặp đôi bên cạnh đang viết tên cả hai người lên đèn Khổng Minh, bên dưới là dòng chữ: “Mãi mãi bên nhau, mãi không rời xa.”
Cậu suy nghĩ một lúc lâu, dường như bản thân chẳng có điều ước nào quá mãnh liệt. Mong muốn duy nhất chỉ là bố mẹ luôn bình an, còn lại những gì muốn có, cậu sẽ tự mình cố gắng giành lấy.
Thẩm Tư Ninh nâng bút lên, viết xuống dòng chữ cầu cho bố mẹ bình an.
Bên kia, Liêu Kỳ Đông chỉ viết ba chữ “Thẩm Tư Ninh” lên đèn, ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857413/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.