Thẩm Tư Ninh đóng cửa phòng ngủ lại, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân không được mềm lòng, không được mềm lòng, tuyệt đối không được mềm lòng.
Cậu khóa trái cửa rồi ngồi trở lại giường.
Nghĩ đến ánh mắt tan vỡ và đau đớn của Liêu Kỳ Đông lúc anh khép cửa, Thẩm Tư Ninh thấy nghẹn thở, trong lòng quặn thắt.
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Khi xưa ở bên Liêu Trình, cậu chưa từng như vậy.
Tại sao?
Sao lúc đó cậu không nghĩ nhiều như bây giờ?
Tại sao khi đó cậu không bận tâm đến thân phận hay xuất thân của đối phương?
Thẩm Tư Ninh mệt mỏi rã rời, cậu nằm vật xuống giường, không muốn nghĩ ngợi gì thêm, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà một lúc rất lâu, rồi không biết ngủ thiếp đi từ khi nào.
---
Sáng hôm sau, trời vừa sáng Thẩm Tư Ninh đã thức dậy rửa mặt chải đầu, xuống lầu ăn sáng. Sau đó cậu bắt taxi đi trung tâm huyện, đến quầy bán vé máy bay mua vé trực tiếp.
Giờ đang là dịp Tết, vé nào cũng khan hiếm, nhân viên bán vé nói những chuyến bay gần nhất đều đã hết sạch.
Thẩm Tư Ninh nói cậu không cần đi đâu cụ thể, nơi nào còn vé thì cứ bán cho cậu, dù sao cậu cũng chưa nghĩ ra sẽ đi đâu, vậy thì cứ để ông trời quyết định, còn vé ở đâu thì cậu đi đến đó.
Nhân viên thao tác một lúc, cuối cùng cũng in ra được một tấm vé, Thẩm Tư Ninh cầm lên xem, điểm đến nằm ở bên kia địa cầu, rất xa, giá vé cũng cao gấp nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857415/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.