Thẩm Tư Ninh điều chỉnh lại cảm xúc rồi bắt máy.
Đầu dây bên kia Liêu Kỳ Đông nói anh đã tới nơi, Thẩm Tư Ninh liền dọn trống bàn trong ký túc xá để tiện lát nữa bày đồ ăn.
Liêu Kỳ Đông xách mấy hộp giữ nhiệt cùng một chiếc bánh kem bước vào, trên mặt là nụ cười rạng rỡ, vừa vào cửa đã nói lời chúc mừng.
“Sinh nhật vui vẻ.”
Lần đầu họ gặp nhau là vào mùa hè, mùa đông tháng 11 năm ngoái Thẩm Tư Ninh tròn 23 tuổi, năm nay là 24, tính ra họ đã quen nhau hơn một năm rồi.
Thẩm Tư Ninh đón lấy đồ từ tay Liêu Kỳ Đông, bày lên bàn ăn.
Liêu Kỳ Đông đã nấu toàn những món cậu thích, hai người vừa ăn vừa trò chuyện, nhưng Thẩm Tư Ninh ăn mà không cảm nhận được mùi vị gì, từ sau cuộc gọi của bố, cậu thấy món nào cũng nhạt thếch.
“Bên ngoài vẫn ổn chứ?” Thẩm Tư Ninh hỏi vu vơ.
Thật ra từ lúc bước vào Liêu Kỳ Đông đã nhận ra cảm xúc của cậu có gì đó không ổn, lúc ăn cậu chỉ gắp thức ăn ngay trước mặt, thậm chí còn ăn nhầm cả nguyên liệu phụ trong món xào mà không nhận ra.
Liêu Kỳ Đông đi đến bên cậu, bế cậu ngồi lên đùi mình, anh ngồi lại vào ghế, bắt đầu gắp thức ăn đút từng miếng cho Thẩm Tư Ninh.
Thẩm Tư Ninh chớp mắt mấy lần, không hiểu sao anh lại làm vậy, Liêu Kỳ Đông cúi xuống hôn nhẹ lên môi cậu, cười nói: “Có người cứ nhìn chằm chằm anh không chớp mắt, anh còn tưởng là nhớ anh đến phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857432/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.