Lúc Đồng La Thiêu gọi điện thoại đến, Tưởng Uyển đang bị Văn Tẫn đè ở trên giường, nắm chặt hai chân đâm chọc.
Cô khóc lóc gọi Văn Tẫn, "Điện thoại kìa!"Muốn xin anh dừng lại một chút.
Nhưng Văn Tẫn vẫn không dừng lại, vừa cắm vào trong cô vừa nói chuyện, "Em mở đi.
"Tưởng Uyển cầm di động, che miệng lại, ấn nút nghe rồi đưa đến bên tai Văn Tẫn.
Văn Tẫn tiếp tục đâm vào rút ra một cú thật mạnh.
Bụng nhỏ của Tưởng Uyển run rẩy, lúc cao trào tự cắn mu bàn tay của mình.
Cô há miệng thở hổn hển.
Tiểu huyệt của cô sau khi co rút kẹp chặt Văn Tẫn đến nỗi khiến anh kêu thành tiếng, Đồng La Thiêu ở đầu dây bên kia nói, "8 giờ tối đến phòng tớ đi, chúng ta thảo luận về lựa chọn vị trí ngày mai, dù sao thì cậu bên dã chiến, tớ là xạ thủ! "Tiếng động lạch bạch bên này truyền đến microphone.
Đồng La Thiêu dừng lại, hỏi, "A Tẫn, cậu đang làm gì vậy?""Không được nói.
" Văn Tẫn bóp eo Tưởng Uyển hung hãn đâm chọc, hơi thở cực kỳ nặng nề.
Đồng La Thiêu: "! "Tưởng Uyển vội vã ngắt điện thoại, cô nhéo tay anh, "Anh không thể dừng lại rồi mới nghe! A! "Anh giữ chặt eo cô rồi dùng sức đâm sâu vào.
Tưởng Uyển bị đâm đến mức không chịu nổi mà kêu thành tiếng, thanh chắn giường rung lắc như muốn sập.
Anh mạnh mẽ xoa nắn ngực cô, cúi đầu mút cắn.
Khoái cảm lên tận đỉnh đầu như một dòng nước ấm, tưới từ trên da đầu Tưởng Uyển xuống tận bàn chân của cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung/1343253/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.