Ngoài phòng chợt yên tĩnh lại, không lâu sau đó, hai thị nữ khóc sướt mướt lao vào trong, quỳ gối bên sập, gân cổ lên gào khóc: "Tiểu Hầu gia!"
Hạ Triều Sinh há miệng th* d*c, định xoa đầu các nàng như trước kia, nhưng tay vừa mới đưa ra, trong đầu đã xuất hiện cái chết thảm của các nàng, cánh tay suy sụp rơi xuống.
Các nàng đều từng vì cậu mà chết thảm trong cung.
Thu Thiền chưa phát hiện ra sự khác thường của Hạ Triều Sinh, gân cổ lên gào: "Tiểu Hầu gia, ngài hù chết nô tỳ rồi!"
Hạ Hoa lén kéo nàng ra, quỳ gối trước sập, cung kính nói: "Tiểu Hầu gia, thuốc đã sắc xong rồi."
Hạ Triều Sinh trầm mặc, không lên tiếng.
"Tiểu Hầu gia?" Thu Thiền không yên tâm, bước qua, "Ngài... đang nghĩ về Thái tử điện hạ sao?"
Chưa kịp dứt lời, đã bị Hạ Hoa lạnh lùng trừng mắt, liếc một cái.
Thu Thiền vội vàng che miệng lại, ngoan ngoãn quỳ trước sập, không dám nói thêm lời nào.
"Tiểu Hầu gia, chuyện hôn sự không cần gấp gáp, ngài uống thuốc trước đi." Hạ Hoa đặt chén thuốc lên đầu giường, lấy hai cái gối mềm cho Hạ Triều Sinh, săn sóc lót sau thắt lưng.
Hạ Triều Sinh gian nan ngồi dậy.
Hạ Hoa và Thu Thiền nhìn hai cánh tay run rẩy của cậu, đều đỏ cả mắt.
Tuổi của Thu Thiền còn nhỏ, sợ thất lễ trước mặt Hạ Triều Sinh nên vội vàng hành lễ, kiếm cớ muốn ra ngoài kiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thanh-tran-quy-trong-tay-de-vuong/2795246/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.