Sau khi đuổi Hà Thanh đi tắm, Hải Yến ngồi một mình trên chiếc xe lăn bên giường. Ánh mắt anh lang thang hồi lâu, lơ đãng dừng lại ở một điểm hư vô trong không khí, không hề tập trung, rõ ràng là anh đã lâm vào trầm tư.
Từ khi anh rời khỏi nhà họ Hứa năm tám tuổi, tự nguyện đến nơi này, đã hơn tám năm trôi qua. Chỉ còn một bước nữa là anh trưởng thành...Với tính cách tham lam của mẹ kế anh, chắc chắn bà ta sẽ không chu cấp cho anh thêm đồng nào, nhưng anh cũng chẳng cần.
Theo quy định trước đây, sau khi tổ chức lễ trưởng thành, anh sẽ phải rời khỏi khu nhà lớn này. Từ đó, con thuyền cuộc đời sẽ do chính anh chèo lái, không còn nơi nào che mưa chắn gió nữa.
Hải Yến luôn là người dễ thích ứng trong mọi hoàn cảnh. Anh chỉ cần ăn no mặc ấm, ngày thường cũng không có khoản chi tiêu lớn nào, nhiều nhất là đổi một chiếc xe lăn cao cấp hơn.
Nhưng đối với Hà Thanh thì hoàn toàn khác.
Đứa nhỏ không có thu nhập kinh tế, vốn dĩ đã quen với cuộc sống thanh bần, dễ dàng hài lòng với một góc nhỏ bình yên. Nhưng Hải Yến chỉ muốn cậu sống vui vẻ, tốt nhất là có thể làm mọi điều mình thích. Vì vậy, số tiền anh đổ vào người cậu không hề nhỏ, muốn gì được nấy, không muốn gì cũng nhét vào tay cậu, hoàn toàn theo tiêu chuẩn của một cậu ấm nhà giàu, thậm chí còn hơn thế nữa.
Cún nhỏ Hà Thanh hung dữ, trước mặt Hải Yến lại ngoan ngoãn vô cùng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trong-bien-lang-ac-quy-bat-thien/2712349/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.