Hải Yến cuối cùng cũng rảnh rang. Sau chuỗi ngày bận rộn dài đằng đẵng, kỳ nghỉ ngắn ngủi của anh mới muộn màng đến.
Hôm nay anh có thể thu dọn đồ đạc về nhà, nhưng anh tạm thời không muốn, chỉ muốn nhanh như chớp lao về nhìn Hà Thanh một cái — hành lý này nọ thật vướng víu.
Dù sao thì hai ngày nữa cũng có thể bóc lột sức lao động vị thành niên rồi, tiện thể đưa cục cưng của anh về trường dạo chơi. Biết đâu sau này lại là bạn học, làm quen trước cũng chẳng có gì không tốt.
Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, Hải Yến quét sạch vẻ mệt mỏi và uể oải trước đó, gần như mang theo toàn bộ niềm vui. Anh quẹt thẻ qua cổng kiểm tra an ninh, tuyến tàu số 3 cũng rất biết điều, không bắt anh phải đợi lâu.
Nửa tiếng đi tàu chẳng dài chút nào, nhưng Hải Yến vẫn không nhịn được, mở WeChat, rồi lại cảm thấy nên tạo cho người ta một bất ngờ nên thoát ra.
Ai ngờ người được anh ngày nhớ đêm mong như có thần giao cách cảm, gửi tới một cuộc gọi thoại.
"..."
Hải Yến bắt máy ngay lập tức, tiếng hít thở của đối phương truyền đến từ loa, từng tiếng từng tiếng như búa tạ nện vào tim anh.
Nhưng không nhìn thấy người. Hải Yến bèn ấn tay chuyển sang cuộc gọi video. Lần này cuối cùng cũng thỏa mãn rồi, Hải Yến nhìn đi nhìn lại, vui mừng khi cục cưng nhà mình không những không gầy đi mà sắc mặt còn ngày càng hồng hào hơn.
Hà Thanh ở đầu dây bên kia cũng trợn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trong-bien-lang-ac-quy-bat-thien/2712367/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.