Hà Thanh không còn tỏ vẻ kháng cự với chuyện "học thêm" nữa — dù sao anh Yến cũng đã mở lời, bất kể nói gì cậu cũng sẽ nghe theo.
Cậu cũng thực sự muốn nhanh chóng kết thúc cuộc sống trung học để có cơ hội sớm tối bên cạnh người mình yêu.
Hải Yến ôm người trong lòng đương nhiên vô cùng thỏa mãn, nhưng chẳng hiểu sao, trong đầu anh đột nhiên hiện lên cảnh tượng cuối cùng khi rời khỏi nhà họ Hứa.
·
"Con trai, thời gian của mẹ không còn nhiều...Con phải học cách độc lập, tự mình cố gắng, gặp chuyện gì cũng chỉ có thể dựa vào bản thân, ngàn vạn lần đừng cúi đầu trước khó khăn. Như vậy mới có bản lĩnh bảo vệ người con yêu —"
"Mẹ gặp người không ra gì, cả đời này vướng vào cái tên không ra gì như bố con...Con nhất định đừng học theo ông ta! Ông ta bụng dạ độc địa, thông minh không dùng vào con đường chính đáng, chỉ biết lừa gạt chân tình của phụ nữ, chơi bời lêu lổng, con nói ông ta rốt cuộc kiếm lời được cái gì chứ? Đến chết còn không phải cô đơn lẻ bóng sao?"
"Người thực sự mạnh mẽ sẽ không để người mình yêu rơi một giọt nước mắt nào, con phải khắc ghi điều này."
Lời dạy dỗ tha thiết trước khi lâm chung của mẹ vẫn như văng vẳng bên tai, Hải Yến hung hăng nhắm mắt lại, thu lại vẻ yếu đuối trong vài giây ngắn ngủi, rồi chuyển ánh mắt sắc bén sang người phụ nữ lòe loẹt tục tĩu trước mặt.
Lâm Hàm Âm vẫn đang thao thao bất tuyệt, cố gắng thuyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trong-bien-lang-ac-quy-bat-thien/2712371/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.