Giang Đồng thay quần áo xong rồi ra khỏi phòng, tiện thể mang theo chiếc áo khoác trước đó Trần Tử Kiêm đã cho mượn.
Họ không nói thêm gì, Trần Tử Kiêm chỉ nhận lấy áo, treo lại vào chỗ cũ, chỉ như vậy.
Dưới lầu, Thương Hiểu Tinh gọi họ: “Nhị ca, bác sĩ Giang!”
Trong tay Từ Phi cầm một que pháo bông đã được thắp sáng, ánh sáng màu bạc rực rỡ lan tỏa giữa đêm tối.
“Có nhiều lắm, xuống chơi đi!”
Chờ Giang Đồng và Trần Tử Kiêm xuống dưới, cả nhóm liền di chuyển đến bờ hồ.
Ngoài họ ra, còn có nhiều người khác cũng đến đây bắn pháo hoa. Dù đã gần nửa đêm, nơi này vẫn náo nhiệt hơn cả lúc trời còn sáng.
Hôm đi vòng đu quay, họ không nghĩ đến việc chụp ảnh, lần này để bù lại tiếc nuối hôm đó, Giang Đồng giơ điện thoại lên, chụp rất nhiều ảnh pháo hoa.
Có một lần vô tình chạm vào nút xoay camera, trong màn hình bỗng xuất hiện hình ảnh của anh và Trần Tử Kiêm đang đứng hơi chếch phía sau. Giang Đồng chợt nhận ra, dường như Trần Tử Kiêm luôn đứng ở vị trí như thế này.
Một nơi mà anh không nhìn thấy hắn.
“Trần Tử Kiêm.” Giang Đồng gọi hắn.
Nhìn thấy hắn hơi chậm chạp nhận ra mình lọt vào khung hình.
“Không phiền chứ?” Giang Đồng hỏi.
Trần Tử Kiêm lắc đầu.
Giang Đồng bấm chụp.
Do ánh sáng quá yếu, trong tấm ảnh, chỉ có anh phía trước cầm pháo bông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sot-cao-khong-dut-kho-tu/2293860/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.