Thực ra khi Trần Tử Kiêm không có ở đây, Giang Đồng cũng không buồn chán như hắn tưởng.
Anh có vô số bài luận nghiên cứu để đọc, cũng có rất nhiều chuyên khảo y học chưa kịp nghiên cứu.
Nhưng nghĩ đây cũng coi như kỳ nghỉ hiếm hoi trong sự nghiệp, anh cũng cố ý né chúng đi.
Anh đã ở nhà quá lâu, trong khoảng thời gian đó, A Thố vài lần rủ anh ra ngoài chơi nhưng anh đều từ chối.
Mấy ngày nay, Chu Tử Dương lại có vẻ rất nhàn rỗi. Nghe nói là cậu ta đi công tác tham gia một diễn đàn y học.
“Hôm nay là ngày cuối rồi.” Chu Tử Dương gọi điện cho Giang Đồng từ bữa tiệc. “Trước đây cậu bảo cậu không thích đi mấy sự kiện kiểu này cùng trưởng khoa, giờ tôi mới hiểu tại sao.”
“Lúc mời rượu mà cứ phải nói mấy câu khách sáo ấy, nói đến mức sắp líu cả lưỡi.”
“Với lại…” Giọng Chu Tử Dương bỗng nhỏ lại, “cậu đoán xem hôm nay tôi gặp ai?”
Cái giọng điệu này, Giang Đồng chẳng cần đoán cũng biết.
“Tống Dục dù sao cũng làm về đầu tư, trước đây có một dự án liên quan đến y tế chưa xử lý xong.” Nhắc đến người này, Giang Đồng vẫn rất bình tĩnh, không có cảm xúc gì đặc biệt.
“Thôi đi, tôi gặp cậu ta còn phải tránh, thế mà cậu ta lại chủ động tìm tôi hỏi tin của cậu. Không phải cậu ta định vừa thật sự kết hôn vừa muốn dây dưa với cậu đấy chứ?” Chu Tử Dương thở dài, “Đồng Đồng, liệu có phải cậu sẽ vĩnh viễn không thoát khỏi cậu ta không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sot-cao-khong-dut-kho-tu/2293871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.