Đảo mắt, hai đứa bé cùng tuổi cũng dần dần lớn hơn, năm bảy tuổi, hai đứa rốt cuộc cũng lên lớp một!
Lớp một, vẫn ngồi cùng bàn.
Về việc tại sao lại cùng lớp, là vì hai đứa bé cùng nhau nhập học. Chuyện này, Bạch Trì Hữu cũng hiểu được, hai đứa nhỏ cùng ở bên nhau, có thể quan tâm đến nhau nhiều hơn, vậy nên, hắn cũng nhịn.
Nhưng tại sao hai người họ lại ngồi cùng bàn, chuyện này thì phải nhờ cô giáo giải đáp thôi.
Đáp án của cô giáo chính là, bởi vì nếu Hoa Tiểu Nhã không ngồi cạnh Huy Huy, Huy Huy kia sẽ không chịu nghe lời, đứa bé đó vô cùng khó bảo. Cô giáo đành phải đầu hàng, tranh thủ xếp Hoa Tiểu Nhã ngồi bên cạnh.
Hoa Tiểu Nhã cũng không vấn đề gì, mở miệng một tiếng ca ca vô cùng thân thiết, đứa nhỏ Huy Huy kia thì không ổn, nó làm chuyện gì cũng phải cùng một tổ với Hoa Tiểu Nhã.
Cô giáo cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể chuyện gì cũng xếp hai đứa một tổ.
Tỷ như, quét sân, làm vệ sinh. Ví như hoạt động ngoại khóa, v.v…
Quan hệ hai gia đình cũng kéo gần khoảng cách không ít, lâu như vậy, người nào đó cũng nên thấy quen thuộc rồi!
Nhìn Hoa Tiểu Nhã dần dần lên sơ trung, Bạch Trì Hữu rốt cuộc hiểu ra, nàng đã trưởng thành rồi.
Rất lâu có tâm sự sẽ không nói cho hắn nghe, cũng không ỷ lại vào hắn nữa, thậm chí rất lâu lại né tránh hắn.
Bạch Trì Hữu quyết định, phải lập tức đưa nàng trở lại thời đại của mình thôi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-phu-nhu-phu/2652087/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.