Đầu óc Chung Thư Ninh hoàn toàn sập nguồn.
Cô đã ngủ ở căn phòng này mấy ngày liền. Ngoài việc phong cách trang trí theo tông lạnh, trong phòng không hề có lấy một món đồ cá nhân nào của Hạ Văn Lễ chứ đừng nói là quần áo, đến cả vật dụng cá nhân cũng không. Vì vậy cô chưa từng nghĩ… đây lại là phòng của anh.
Dường như Hạ Văn Lễ nhìn ra sự hoang mang của cô, bèn giải thích:
“Bình thường anh không ở đây.”
“Hôm đó đưa em về, dì Trương không được báo trước, chắc cũng chưa kịp dọn phòng khách. Hơn nữa…”
“Chúng ta đã là vợ chồng, dì ấy sắp xếp cho em ở phòng anh cũng là điều hợp lý.”
Chung Thư Ninh mím môi gật đầu: “Anh nói cũng đúng.”
Sau đó là một khoảng im lặng lúng túng.
Lúc này, trong đầu Chung Thư Ninh hiện lên vô số suy nghĩ.
Cô đã kết hôn rồi.
Người đàn ông trước mặt là chồng cô!
Vậy tối nay phải làm sao?
Ngủ cùng nhau à?
Phải ngủ thế nào? Ai ngủ ngoài, ai ngủ trong?
Có cần nói chuyện trước khi ngủ không?
Hay là chỉ nằm xuống, giả vờ ngủ?
Cô đã kết hôn rồi, thì cũng nên sẵn sàng tâm lý để chấp nhận mọi chuyện.
Cuộc hôn nhân này, cô đã chiếm đủ lợi thế. Nếu đến cả việc ngủ chung phòng mà còn không vượt qua được thì sau này về ra mắt nhà họ Hạ với anh, cô phải làm thế nào?
Nhà họ Hạ không phải gia đình bình thường, không dễ để qua mặt.
Nghĩ vậy, Chung Thư Ninh mỉm cười với Hạ Văn Lễ.
Anh nhìn ra sự căng thẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-rung-dong-co-chu-y/2786729/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.