Hạ Ngư đương nhiên sẽ không nỡ mặc kệ Vi Nhi Pháp, hơn nữa, thời gian nàng rời đi cũng thật sự chỉ hơn mười phút.
Mèo nhỏ bị thương rất nghiêm trọng, không biết có bị nội thương không.
Không biết có gãy xương không, nàng cũng không biết sờ.
Nhưng thương gân động cốt, cần ăn ít lòng trắng trứng gì đó bồi bổ, chuyện này nàng hiểu.
Nơi này của Ngưu thẩm vừa vặn có rất nhiều thịt bò, nào tôm nào cá nàng bắt trước đó vẫn còn, có thể làm một phần cơm mèo bổ dưỡng.
Hạ Ngư đã trừ bỏ hết nhân tố bạo động trong thịt bò, cũng như trong xương.
Cần lóc xương.
Nơi này của Ngưu thẩm có dao chặt xương, dao nấu bếp, còn có dao xắt rau, nàng không thể tìm được dao chuyên dụng để lóc xương.
Dao lọc xương mỏng mà nhẹ, co dãn, rất dễ điều khiển, là lựa chọn hàng đầu.
Ở địa cầu Hạ Ngư có một bộ dao của riêng mình, nhưng tới nơi này liền không mang đến.
"A......" Hạ Ngư cầm con dao chặt xương nặng trịch.
Lọc xương chặt thịt mà thôi, dao chặt xương cũng không thành vấn đề.
Cổ tay mảnh khảnh của nữ hài vừa chuyển, con dao chặt thịt nặng nề kia nhẹ nhàng xoay tròn trong tay nàng, sau đó, lưỡi dao tinh chuẩn xẹt qua đường vân trên miếng thịt bò, thịt xương tách ra, gọn gàng lưu loát, xương bò sạch sẽ để một bên, chỉ để lại một miếng thịt bò đầy đủ không xương.
Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-noi-dau-qua-tim-cua-mieu-dai-thong-linh/410708/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.