Tứ tỷ ở sau lưng luôn mắng thiên tử và trưởng tẩu mập mờ đã đủ khiến người ta đau đầu, sao Tam tỷ cũng như vậy, nàng ấy lại dám mắng thiên tử là... tên khốn kiếp?
Hai người này một chút giữ mồm giữ miệng cũng không có! Cứ thế này, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện!
"Họa từ miệng mà ra Tam tỷ, tỷ phải cẩn thận, những lời này tuyệt đối không thể nói."
"Ta sai rồi ta sai rồi." Ngu Ninh vỗ vỗ miệng mình, ngoan ngoãn nhận lỗi, "Ta thề! Sau này không bao giờ nói nữa!"
Đúng là không tôn kính! Nếu còn nói như vậy, hãy để tên tiền phu đoản mệnh của nàng ấy gặp thêm nhiều báo ứng! Chúc hắn sớm ngày không cử động được.
Trời xanh có mắt, nàng thành tâm, nhất định phải nghe nhiều hơn nguyện vọng của nàng.
Bữa tối tuy toàn đồ chay, nhưng Ngu Ninh và Tạ Doanh Xuân vẫn ăn rất vui vẻ.
Gây họa thì gây họa, hả giận vẫn rất sung sướng.
Sau bữa tối, trời nhá nhem tối, cửa phòng sương bị gõ vang.
"Nô tài Lương Đức, tới đưa chút điểm tâm cho hai vị nương tử."
Không chỉ có điểm tâm, còn có rất nhiều trân bảo hiếm có, Lương Đức thật ra là tới đưa lễ vật tạ lỗi.
Tạ Doanh Xuân khách khí mời Lương Đức vào cửa, ngay sau đó đã bị chiếc khay mà tiểu thái giám đặt trên bàn làm cho kinh ngạc.
Mấy bộ trang sức này đều được khảm bằng đá quý hiếm thấy, dù Tạ Doanh Xuân lớn lên trong nhung lụa giàu sang, cũng phải hoa cả mắt.
Tạ Doanh Xuân: “Lương Đại Giám thật là quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-hoang-de/812451/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.