Quân Hàn Tiêu biết, ở mỗi khách sạn ngủ lại, hoàng huynh đều mang Phượng Thiển đi ra ngoài đi dạo.
Nhưng đến bên ngoài, không quan tâm là bởi vì sao, mua này nọ cũng tốt, tế bần cũng tốt, làm sao hoàng huynh để nàng bỏ tiền?
Lý Đức Thông cũng thở dài, không nói gì nhìn trời, thầm nghĩ tiểu cô nãi nãi chấp nhất với tiền bạc như thế, sẽ lấy hết hơn hai trăm lượng bạc trên người ra sao?
Làm sao có thể.
Hơn nữa, tiền kia là để mời Hoàng Thượng ăn cơm. Trước lúc nàng có ý niệm trong đầu, khẳng định Hoàng Thượng đã lấy ngân phiếu trên người ra trả rồi, còn chỗ cho nàng dùng tiền sao?
"Thì ra là thế." Tề vương thu hết phản ứng của mọi người vào đáy mắt, lại không nói ra, gật đầu cười nói: “Tiểu hoàng tẩu có tâm."
Phượng Thiển khoát tay, hào khí vạn phần nói: “Không có việc gì không có việc gì, nên cần mà!"
Quân Mặc Ảnh lắc đầu, vật nhỏ này, lúc nói dối cũng không cần chuẩn bị trước, nói ra có thể thành chương.
Thật sự là...
Tề vương thấy Phượng Thiển hưng trí bừng bừng, vội vàng phân phó người đến hậu viện ôm hai đứa bé đến.
Hai đứa bé đều là con trai, một đứa ba tuổi, một bé còn chưa tròn tuổi, dáng vẻ đều khỏe mạnh, tròn tròn nộn nộn, khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính, rất đáng yêu.
Thân mình Tề vương không tốt, trừ bỏ hai thị thiếp mới có, vốn không có nữ nhân khác. Đại hôn mấy năm, vẫn chỉ có một mình Vương phi, quan hệ của vợ chồng hai người rất tốt. Ngẫu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-quan-luc-cung-de-vuong-kieu-man-hoang-phi/412609/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.