Editor: Sầu riêng
Beta: Anh Đào
Nghê Yến Quy không biết Trần Nhung đã đeo mặt nạ này bao lâu rồi. Cô bỗng nhiên tưởng tượng ra cảnh tượng tên xấu xa Trần Nhung này trốn ở trong một góc tường, chiếc mặt nạ này như một cái bóng của ma quỷ bao phủ lấy cả người anh.
Cô cố gắng vươn rộng vai trái ra, nói cho anh mượn bả vai dựa một chút, lời này của cô chẳng qua chỉ là nói đùa nhưng lại không ngờ anh thật sự dựa vào.
Tất nhiên anh không khóc, nhưng có một nỗi buồn không thể giải thích được trong lời nói của anh.
Trần Nhung dụi dụi vào trong hõm cổ của cô.
Nghê Yến Quy vỗ vỗ lưng anh.
Một cái ôm dài đằng đẵng trong im lặng. Cái ôm này không giống những cái ôm nồng nhiệt trước đây, mà nó giống như hai người nương tựa lẫn nhau hơn. Cảm giác giống như hai đứa trẻ ôm nhau, không liên quan đến tình dục.
Một cuộc điện thoại phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.
Hai người không nhúc nhích, mặc kệ điện thoại vẫn đang đổ chuông. Khoảng chừng mười giây sau, Trần Nhung mới đứng dậy.
Màn hình điện thoại hiển thị người gọi tới là Trần Nhược Nguyên.
Anh lập tức ấn nhận.
Người ở đầu dây bên kia nói gì đó.
Anh trả lời: "Vâng."
Trần Nhung đặt điện thoại xuống, anh nói: "Mẹ anh trở về rồi."
Nghê Yến Quy vội vàng ngồi dậy: "Khi nào?"
"Bà ấy đã đến dưới lầu rồi." Trần Nhung kéo vali của cô, "Xin lỗi, anh không thể đưa em đến khách sạn."
Có một chuyện rất phiền phức, Trần Nhược Nguyên không đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/450916/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.