THANH XUÂN 2- GỬI THỜI NIÊN THIẾU 
Chợt nhờ ánh nắng ấm áp khi đường thưa, 
Chờ ai ly kem tan nhanh đêm mùa mưa, 
Ngày nào yêu đương nồng say, 
Ngày nào đau thương ngủ say, 
Ngày còn tin rằng tim mình biết đúng hay sai, 
Chợp mắt thấy tôi ngày ấy khôn lớn rồi, 
Chợp mắt giấc mơ ngày ấy vỡ làm đôi, 
Nhiều lúc suy nghĩ lâu nay mình mong chờ gì, 
Mình tìm kiếm bấy lâu nay mình được chi, 
Thời gian trôi cứ trôi càng xa mãi, sao cứ trôi chờ tôi với , 
Thấy những thứ quý giá trôi qua tay, 
Ngày tháng đắm đuối như đoạn phim thật ngắn, 
Giờ ngồi đây bơ vơ mới thấy lòng trống vắng, 
Thời gian sao cứ trôi chờ tôi với, 
Tôi có bao điều muốn nói.. 
nói rất tiếc rất nhớ dấu yêu ơi, 
Giờ nếu ...!nếu có thể quay lại ngay từ đầu, 
Thì mình nhớ nắm tay nhau lâu thật lâu 
Ngọc Nương vừa nhìn thấy Tấn Vương cười lạnh, liền biết mọi chuyện hỏng bét. 
Quả nhiên!( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018),
Nàng có chút quẫn bách cũng do mình đuối lý, Tấn Vương đối đãi với nàng tốt như vậy, nàng còn vu oan hắn. 
Đợi chút, vu oan? Vấn đề là nàng căn bản không có vu oan, nàng bất quá là khóc đến kích động, sau đó cha mẹ trên đường biết Uyển nhi thiếp ông chủ tiệm tạp hóa, hai vợ chồng là người hà khắc, trên con đường đó hộ gia đình nào nhắc tới chỉ biết lắc đầu, nên cha mẹ nghĩ linh tinh. 
Nhớ trước kia mỗi lần chủ động nịnh nọt hắn, hắn sẽ biến thành địa chủ cắt đất đền tiền, không đè 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-thiep-o-vuong-phu/117869/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.