tác giả: Hành Trì dịch: hyeyangs — Quá trình quen biết của Quý Kính và Triệu Dao phải gọi là như phim truyền hình, không lãng mạn chút nào. Năm mười bảy tuổi, do chịu nhiều áp lực học tập, cộng thêm nguyên nhân gia đình nên Quý Kính thường giật mình tỉnh giấc giữa đêm khuya bởi những cơn ác mộng. Ác mộng triền miên khiến cô nghẹt thở, thậm chí đến một giấc ngủ ngon cũng trở nên xa xỉ. Quý Kính mười bảy tuổi, người cũng như tên, lặng lẽ cô đơn (1). (1) Quý Kính phiên âm là “jì jìng”, đồng âm với từ 寂静 “jìjìng” (im lặng) Cô không than phiền với bất cứ ai về áp lực của mình, một mình chịu đựng mọi áp lực kỳ thi Đại học mang đến. Quý Kính cứ đinh ninh mình không nói thì không ai hay biết. Tuy nhiên, trước mặt Châu Niệm cô bạn thân thiết của mình, cô chẳng giấu giếm được gì. Châu Niệm quá rành con người cô, chỉ cần nhìn sơ qua là đã biết Quý Kính đang nghĩ gì, huống chi sự tiều tụy đã hằn rõ trên khuôn mặt cô. Châu Niệm lớn hơn cô một tuổi, hiện đang học ở Bắc Thành. Thời gian nghỉ hè của sinh viên đại học thường sớm hơn học sinh cấp ba. Sau khi Châu Niệm trở về Lạc Thủy, cô ấy đã đến ngay trường Trung học 1 Lạc Thủy thăm Quý Kính, nóng lòng chia sẻ với Quý Kính về cuộc sống ở Bắc Thành. Châu Niệm vừa nhìn thấy Quý Kính liền biết ngay cô đã mất ngủ được một thời gian dài. Dù gì Châu Niệm cũng từng trải qua tháng ngày như vậy, cho nên cô ấy lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suong-mu-muoi-dam-hanh-tri/2724029/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.