tác giả: Hành Trì dịch: hyeyangs — Sau khi chắc chắn đã rời khỏi tầm mắt Triệu Dao, Quý Kính gạt phăng bàn tay đang khoác vai mình. “Ấu trĩ!” Từ Trì ngoái đầu, quả nhiên không còn thấy bóng dáng Triệu Dao. Anh quay đầu lại vừa cười vừa nhìn cô, trêu ghẹo. “Lợi dụng xong liền phủi tay? Đồ không có lương tâm.” “Không có lương tâm mà còn đến đón anh à?” Quý Kính hỏi lại, tiện thể lườm anh. “Vâng vâng, em nói gì cũng đúng, được chưa?” Từ Trì nom Quý Kính ra chiều không muốn nói nhiều, bèn cười đáp. Quý Kính cạn lời với Từ Trì, song cũng không phản bác nữa. Nhiều năm không gặp nhưng hai người không hề xa cách, vẫn giữ quan hệ ở tế nhị và hết sức thân thiết. “Cuộc sống ở Bắc Thành thế nào?” “Vẫn ổn, khá quen.” “Nom em cũng đâu giống kiểu không quen!” Từ Trì lại cười. “Nói thừa, khai giảng được lâu lắm rồi đấy!” Cô khịa lại. Quý Kính bây giờ không còn lạnh như băng mà trông tươi tắn hết sức. Lúc vắng người, Quý Kính không nể nang gì anh, còn Từ Trì cũng chẳng băn khoăn, thi thoảng lại trêu cô. Hai người sánh vai chung bước như thời còn học cấp ba. Chỉ có điều cuộc hội ngộ này đã sau bao năm ròng. Lần này Từ Trì về nước sẽ không ở lại quá lâu, nhiều nhất là một tuần. Công trình nghiên cứu ở nước ngoài của Từ Trì đã đến giai đoạn quan trọng. Lần này anh về nước chỉ để tham gia một hội nghị trao đổi quan trọng. Sau khi hội nghị kết thúc, Từ Trì phải quay lại nước ngoài.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suong-mu-muoi-dam-hanh-tri/2724041/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.