🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gần đây ta càng ngày càng to gan.

Hắn đưa cho ta xem chữ hắn viết trước đây, ta thừa nhận quả thật là nét chữ mạnh mẽ, uyển chuyển, tràn đầy khí thế, tựa thác nước đổ xuống ào ạt.

Nhưng thấy hắn đắc ý quá, ta liền nhắm mắt nói dối lương tâm, bảo rằng chữ hắn viết cũng chẳng ra gì, tầm thường hết sức!

Sau đó hắn bắt ta ở lại thư phòng luyện chữ cả buổi chiều. Hắn thì ngồi đó phê duyệt công văn, thỉnh thoảng còn liếc xéo ta một cái. Hừ, thật trẻ con!

Đến khi viết xong chữ, bước ra ngoài, ta không khỏi nghĩ, sao ta không đi cho cá ăn, hay trêu chọc chim muông cho rồi? Không thì uống chút rượu rồi ngủ một giấc cho khỏe thân có phải hơn không!

Nói đến rượu, đúng là rượu vào thì dễ hỏng việc.

Ấy là vào một đêm tháng tám nọ, ta bị tiếng sáo du dương đánh thức. Tiếng sáo ấy nghe ai oán lạ thường, tựa như tiếng khóc than nghẹn ngào, ta lần theo tiếng sáo đến giữa sân, chỉ thấy dưới ánh trăng một bóng lưng cô đơn, lạnh lẽo. Ta không biết rốt cuộc hắn đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghĩ rằng, ta không thể bỏ mặc hắn một mình như vậy.

Ta lấy ra hai vò rượu, hai người cứ thế đối ẩm dưới trăng. Hôm sau, chẳng hiểu sao ta lại tỉnh dậy ở Thính Nguyệt Cư của hắn, chuyện này thật khiến người ta ngượng ngùng quá đi…

Ngày mười tháng tám, Vương ma ma tươi cười hớn hở chuyển toàn bộ đồ đạc của hắn đến Thanh Huy Đường của ta. Hai người bọn ta cứ thế bắt đầu cuộc sống chung đụng một cách tự nhiên mà khó hiểu. Thuần túy chỉ là ngủ, mỗi người một ổ chăn kiểu vậy.

Đêm rằm tháng tám, hai người cùng nhau uống rượu thưởng nguyệt trong sân, mấy con côn trùng nhỏ bay đến đậu bên váy áo, làm ta giật mình kinh hãi, bất giác nhào cả vào lòng hắn.

Hai tay ta ôm chặt cổ hắn, nụ hôn của hắn cứ thế ào ạt trút xuống, đầu tiên là trên trán, sau đó là mắt, cuối cùng dừng lại trên môi, dịu dàng vô ngần.

Dưới ánh trăng tĩnh lặng chỉ còn nghe thấy tiếng hô hấp dồn dập, không biết là của ta, hay của hắn, hoặc có lẽ là của cả hai hòa quyện vào nhau. Ta cảm thấy chân mình mềm nhũn, cả người cũng mềm nhũn, như thể cả thân thể hóa thành một vũng nước mềm oặt trong vòng tay hắn.

Đêm đó, hắn bế thốc ta, người đã sớm mềm nhũn như nước, vào trong phòng, đặt ta lên giường. Ta nắm chặt lấy vạt áo, tim đập thình thịch không ngừng.

Đêm đó, hắn đè lên người ta, hôn lên khắp thân thể ta hết lần này đến lần khác, ta đã trở thành người vợ đích thực của hắn. Trong cơn say tình ngây dại, hắn dịu dàng ngậm lấy vành tai ta, gọi tên ta "Uyển Nhi" hết lần này đến lần khác, giữa đôi mày phảng phất nét ưu sầu.

Ta nghĩ hôm nay là ngày trăng tròn, có lẽ hắn lại nhớ đến phụ hoàng hoặc mẫu phi, hoặc là nhớ đến người tam ca đã bị chính tay hắn g.i.ế.c chết. Ta không muốn nhìn thấy hắn lộ ra vẻ mặt ấy, liền chủ động vòng tay ôm cổ hắn, ghé môi sát vào tai hắn nói: "A Hành, chàng còn có ta mà, thiếp thân sẽ luôn ở bên cạnh chàng."

Cách xưng hô này hình như khơi gợi lên điều gì đó trong ký ức của hắn. "A Hành", hắn lẩm bẩm vài tiếng, ngẩn ngơ nhìn ta.

Rồi lại mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi ta, ta cảm thấy thân dưới đau nhức vô cùng, đau đến mức nước mắt cũng trào ra, hóa ra lần đầu tiên lại đau đớn đến như vậy.

Sau đó ta ngủ thiếp đi, trong cơn mơ màng nửa tỉnh nửa mê nghe thấy tiếng cửa phòng mở rồi lại khép vào, nghĩ chắc là Triệu Tư Hành đã ra ngoài.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.