Chiều tà nhá nhem, trời bớt oi bức được chút, ta mặc bộ đồ lụa mỏng màu xanh nhạt, cùng Chỉ Nhi đi dạo bên bờ ao sen.
Hơi nước ẩm ướt từ ao sen phả vào mặt, lẫn với mùi thơm ngát của đài sen, làm ta nhớ lại cảnh hái sen hồi bé, trong lòng vui thích lạ thường.
Ta liếc mắt ra hiệu cho Chỉ Nhi, con bé hiểu ý ngay, hai đứa nhìn nhau cười tinh quái.
“Chỉ Nhi, giữ chắc tay vào đấy nhé, bám chặt vào, mình chỉ hái hai cái thôi, một cái cho em, một cái cho ta, em phải giữ chắc đấy!” Ta cẩn thận vươn tay ra, một tay dò dẫm xuống dưới, tay kia bám chặt vào thành đá, Chỉ Nhi thì ghì chặt lấy áo ta. Hì hục mãi mới hái được hai đài sen, mà người đã toát mồ hôi hột vì hồi hộp.
Ta với Chỉ Nhi nhìn chằm chằm hai cái đài sen trước mặt, một lớn một nhỏ, mắt tròn mắt dẹt.
Ta cảm thấy có điềm chẳng lành!!!! Vì trong ánh mắt háo hức của Chỉ Nhi, ta lờ mờ thấy được hai chữ: Tham Lam.
Ta ra tay trước: “Cái to là của ta, em đừng có mà mơ.”
Chỉ Nhi khinh khỉnh nhìn ta: “Tiểu thư, người có ăn hết bao giờ đâu, toàn bỏ mứa không à! Em ăn cái to là vừa đẹp!”
“Em còn có tính người không hả, hai cái đài sen này rõ ràng là ta hái!”
“Tiểu thư ơi là tiểu thư! Nhờ em khỏe tay giữ chắc cho người đấy, em mà không giữ cẩn thận, người ngã xuống ao từ đời nào rồi.” Chỉ Nhi hếch môi coi thường.
Con nha đầu c.h.ế.t
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-ep-cuoi-ke-thu-cua-cha/1344486/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.