Giang Tự Bạch ngơ ngắc, trơ mắt nhìn ngân long đi tới trước bụi cây, dừng lại, sau đó nó thấp giọng nói: "Là ở đây?"
Giang Tự Bạch: "......"
Nó rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Nhưng mà nó nói cái gì cũng không quan trọng.
Ánh mắt của Giang Tự Bạch hoàn toàn bị đĩa thịt cừu hấp dẫn! Thịt nướng, thịt nướng! Nó vậy mà bưng nguyên mâm thịt nướng lại đây!
Giang Tự Bạch nuốt nước miếng, thơm quá! Ngải Tư Khắc đứng trước bụi cây vài giây, nó cảm nhận được đằng sau bụi cây có thứ gì đó, đang đoán xem hình thể của tiểu gia hỏa là gì.
Quả nhiên không phải long tộc.
Là một thân hình nhỏ nhắn, không có tính công kích, là một tên nhát gan.
Ngân long di chuyển sang một bên, hơi ngó đầu qua, nhìn thấy một con vật được quấn trong một chiếc chăn màu hồng, đang ngồi xổm sau bụi cây.
Bộ dạng sinh vật này rất kì lạ, không giống với những sinh vật mà nó biết.
Ngải Tư Khắc trầm mặc nhìn tiểu động vật, cố gắng nhớ lại đây là loài động vật nào.
Nó rõ ràng đã từng đọc qua, gọi là gì nhỉ? Nó trầm tư một lúc, mới bừng tỉnh: "Nhân loại?"
"Hử? Sao ở đây lại có nhân loại?"
Ngay cả Ngải Tư Khắc, ngân long luôn ổn định về mặt cảm xúc cũng có vẻ hơi lo lắng.
Long Đảo không có nhân loại, đây là quy tắc mà tổ tiên long tộc quy định.
Khi bọn chúng quyết định rời khỏi tinh liên, quyết định rời xa nhân loại, đã được định sẵn là không còn bất kỳ quan hệ gì tới nhân loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-nhom-ac-long-chan-nuoi/1971301/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.