18.
Không biết đã ngủ bao lâu.
Khi tỉnh dậy, ta mơ mơ màng màng cảm nhận gió lớn thổi “vù vù” xung quanh.
Vừa mở mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt là gương mặt tuấn tú của Quý Thành Ngọc.
Hắn rút tay khỏi trán ta, khóe môi cong lên, mỉm cười nhè nhẹ.
“Ngươi mà còn không tỉnh dậy, e là sẽ ngủ thẳng đến tiết Lập Thu mất thôi.”
Từ đầu hạ ngủ tới lập thu!
Ta giật mình ngồi bật dậy, lúc này mới phát hiện ra mình đang ngồi trên lưng một con chim khổng lồ.
Chim toàn thân đen nhánh, sải cánh dài tới hơn mười trượng.
Bay vút trong mây như một tia chớp đen xuyên qua tầng trời.
“Tiểu Hắc? Chúng ta đang cưỡi trên lưng Tiểu Hắc sao?”
Ta hơi choáng:
“Không phải đang trừ yêu sao? Giờ đi đâu vậy?”
“Kha kha” - Tiểu Hắc cười quái dị một tiếng,
“Cô nương ngủ liền ba ngày ba đêm, mọi chuyện sớm xử lý xong cả rồi.”
Ta chẳng giúp được gì, có chút ngượng ngùng nhìn về phía Quý Thành Ngọc.
Hắn lại chẳng hề để tâm.
Không nhịn được tò mò, ta hỏi hắn chuyện nhà họ Tú Tài cuối cùng ra sao.
Hóa ra, phủ họ Lưu quả thật bao năm qua vẫn bí mật hiến tế người sống cho giao long dưới đáy giếng.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Mỗi lần giao long ăn thịt người xong, pháp lực lại khôi phục phần nào, liền cho Lưu phủ một chút lợi ích.
Giao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-ga-cho-mot-vi-tru-yeu-su/2729949/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.