Thích Tự Thiên rời khỏi sân, để lại ba người họ.
La Tố chặn Phương Hủ Chi lại rồi hỏi: “Công tử, hôm nay ta định đến thăm Thích cô nương, không biết vết thương của nàng ấy đã khá hơn chưa?”
Phương Hủ Chi mỉm cười lịch sự, đáp: “Phiền La cô nương quan tâm rồi, vết thương của A Dung đã khá hơn nhiều.”
La Tố cúi đầu hành lễ, vẫn còn áy náy nói: “Ngôi nhà đơn sơ của ta đã bị phá hủy hoàn toàn, hiện giờ chỉ có thể che mưa tránh gió, không thể để Thích cô nương dưỡng thương tử tế, phải khiến nàng ấy chịu khổ rồi.”
Phương Hủ Chi nhìn La Huyền, trong lòng dâng lên sự nghi ngờ. La Huyền thật trước mắt và La Huyền giả mạo ngày hôm đó, từ khí chất đến dung mạo đều rất giống nhau, chỉ khi nhìn kỹ mới phát hiện ra sự khác biệt nhỏ giữa hai người ở đường nét khuôn mặt. Thật không lạ khi khiến anh hùng thiên hạ đều rơi vào bẫy.
“La cô nương, tại hạ còn có một điều chưa rõ, mong cô giải đáp.”
La Tố thấy hắn nhìn La Huyền, bèn hiểu ra, nói: “Ta biết công tử muốn hỏi gì, công tử cứ việc hỏi.”
Phương Hủ Chi tỏ ra hứng thú, ồ một tiếng, thẳng thắn như vậy sao?
La Tố nói: “Sơn trang Thanh Phụng đã chịu ân huệ từ công tử và Thích cô nương, Thích cô nương còn là đồ đệ được cô cô của ta đích thân lựa chọn, đương nhiên chúng ta không có gì giấu giếm công tử.”
Phương Hủ Chi hỏi: “Trước đây, La thiếu hiệp không ở trong sơn trang ư?” Đọc Full Tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-khong-phai-doa-kieu-hoa/2138559/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.