Mãi cho đến khi tan tầm, tôi và Thịnh hồ ly cũng không hề có dấu hiệu hòa hảo, tôi chỉ có thể một mình một người đi về nhà.
Trên đường về nhà, tôi càng nghĩ càng buồn bực, đáng lẽ đã thống nhất là ngày hôm nay cùng nhau đi ăn mì, nhưng hiện tại lại phải tự ăn một mình.
Rõ là số khổ mà, vì sao không đợi sau khi ăn xong mới đi trêu chọc Thịnh hồ ly chứ?
Ngay khi tôi đi tới cổng tiểu khu thì di động vang lên, cúi đầu nhìn một cái, hiện lên là Thịnh hồ ly đang gọi.
Tôi thật kích động a, tưởng là hắn suy nghĩ lại, vẫn quyết định mời tôi đi ăn cơm, ngay lập tức nhận điện thoại, nói: "Không có chuyện gì, ta tha thứ cho ngươi, như vậy, ngươi đi trước tới tiệm mì Vị Thiên đặt chỗ trước, ta sẽ lập tức đến."
Đầu bên kia trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng, thanh âm của Thịnh hồ ly xa xôi truyền đến: "Hàn Thực Sắc, đêm nay tiếp tục tới nhà ta ngủ đi."
Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói: "Vấn đề này, đợi lát nữa lúc ăn mì rồi bàn lại đi."
Trong thanh âm của Thịnh hồ ly có ngữ khí trêu tức lạnh lùng, mang theo chút không hài lòng: "Hàn Thực Sắc, ngươi cả ngày ngoại trừ ăn ra, còn có thể làm gì được?"
"Yêu a." Tôi bình tĩnh trả lời.
"Cái gì?" Hắn lập tức phản ứng lại.
Tôi tiếp tục bình tĩnh lặp lại: "Ta còn biết làm * yêu (make love)."
Hắn ở bên kia trầm mặc xuống, thật lâu sau, tôi nghe vài tiếng cười khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-thuc-sac/2107145/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.