Ta duỗi đầu, quả nhiên nhìn thấy bên trong một con hạc bị nhổ lông, hít vào một ngụm khí lạnh: "Ngươi dám bắt hạc tiên của Chưởng môn sư huynh đi hầm?" 
Cẩu Đản chớp chớp mắt: "Sư phụ không phải muốn ăn sao?" 
Ta một bên mắng hắn, một bên đem trong hạc tiên ăn sạch, xong việc lau miệng, cảnh cáo hắn: "Ngàn vạn lần đừng lại làm loại chuyện này a! Tuy rằng ta còn muốn ăn cá trong hồ của Chưởng môn sư huynh, thỏ của Dược Vương Phong, nhưng ngươi ngàn vạn lần đừng đi trộm tới hầm nữa nha!" 
Ngày hôm sau Cẩu Đản bưng tới cho ta một thố cá, hương vị đều đủ. 
Ngày thứ ba lại xào cho ta một đĩa thỏ. 
Mấy năm nay, không phải ta chăm sóc hắn, mà là hắn chăm sóc ta. 
Cẩu Đản trầm ngâm ít nói, nghe lời, ngoan ngoãn, đặc biệt am hiểu việc nhà, xử lý chuồng chó của ta gọn gàng ngăn nắp. 
Ta cơm đến há miệng, quần áo đến đưa tay, đã bị hắn chăm sóc thành một phế vật. 
Có đôi khi ta cảm thấy kỳ quái, Cẩu Đản tu vi rất thấp, hắn làm thế nào trộm tiên hạc cùng cá chép gấm từ chỗ Chưởng môn sư huynh, Dược Vương Phong lạ có trận pháp trùng trùng điệp điệp, nếu như đi trộm thỏ mà lão tỉ mỉ nuôi, tất nhiên phải phá trùng trùng điệp điệp trạm kiểm soát. 
Sau lại ta vụng trộm theo dõi hắn, phát hiện Cẩu Đản thực sự có khả năng ghi nhớ siêu phàm. Hắn quan sát cách người khác mở trận pháp, sau đó hắn có thể làm theo tương tự và lẻn vào. 
Thật lợi hại 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-muon-theo-su-phu-suot-doi/2590477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.