Edit: hanna
Tề Vu Hồng dẫn phu nhân Tần Tự Cẩn ngồi xe ngựa đến trước cửa Hồi Xuân đường, Tề phu nhân vừa xuống xe ngừa thì có một nha hoàn bung dù đứng bên cạnh. Bên ngoài hiện tại mặt trời quá lớn, chiếu rọi xuống làm lóa mắt người, Tần Tự Cẩn mới từ trong xe ngựa ra không tự chủ được giơ tay lên che trước trán.
Tần Tự Cẩn ngẩng đầu lên, nhìn ba chữ Hồi Xuân đường trên tấm bảng hiệu, trong lòng càng lúc càng cảm thấy hứng thú với vị đại phu họ Bùi kia.
Đối phương thực sự tuấn mỹ như lời trượng phu bà nói hay không đây?
Bà không tin lắm.
Tần Tự Cẩn luôn không tin vào ánh mắt của trượng phu mình.
Bà bảo nha hoàn che dù, không quan tâm tới Tề Vu Hồng phía sau, trực tiếp đi vào trong Hồi Xuân đường. Ngoài này mặt trời lớn như vậy, cho dù có che dù rồi thì vẫn rất khó chịu, khiến người ta không tài nào chịu nổi. Bên đường từng luồng từng luồng gió nóng phả vào mặt, càng làm người thêm bức bối.
Tề Vu Hồng cũng từ trong xe ngựa nhảy xuống song không ai vì ông mà bung dù, ông trơ mắt nhìn phu nhân mình bỏ lại ông mà vào trước, trong lòng không nhịn được thổn thức thấy cô đơn. Quả nhiên già rồi nhan sắc tàn phai, phu nhân cũng không nhìn lọt cái bản mặt này của ông nữa mà.
Giơ tay chặn lại ánh mặt trời trên đỉnh đầu, Tề Vu Hồng hơi nheo mắt lại nhìn vào bên trong Hồi Xuân đường.
Ông vốn muốn đuổi theo Tần Tự Cẩn cùng nhau bước vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-o-co-dai-mo-y-quan/922865/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.