Chờ sau khi phản ứng lại, trên mặt mấy ngự quỷ giả vừa sợ vừa
giận, tên này là kẻ ngốc đúng không? Chẳng lẽ bị lệ quỷ kia trong
thân thể ảnh hưởng quá sâu? Chỉ vì một con lệ quỷ muốn liều
mạng với bọn họ?
Điều đó có đáng không?
Tuy rằng bọn họ đều là ngự quỷ giả, nhưng ai cũng không muốn
bởi vì loại chuyện này mà vận dụng năng lực của mình.
Tuổi thọ của ngự quỷ giả chính là số lần sử dụng năng lực liên kết
với lệ quy!
Nhưng mà tình huống hiện tại là, thế cục đã không còn năm
trong tay bọn họ mà ở trong tay Tô Viễn.
Kẻ hung ác sợ kẻ làm càn, kẻ làm càn sợ kẻ không muốn sống,
đây là chân lý.
Tô Viễn rốt cục dỡ bỏ ngụy trang, mặt không chút thay đổi từ
trong ngực lấy ra một cái máy ghi âm, đây là vật phẩm linh dị
hắn đánh dấu được, bên trong có một cái lệ quỷ nguyên rủa, ghi
lại thanh âm lệ quỷ.
"Không phải các người muốn lệ quỷ trong tay tôi sao? Nó ở ngay
đây, muốn tôi cho anh."
Tô Viễn cười lạnh ấn nút ghi âm, mấy người này quá tham, tham
lam mới là nguyên tội lớn nhất.
Nhìn động tác của hắn, cho dù là người ngu xuẩn đến đâu cũng
có thể đoán được hắn muốn làm gì, hắn thế nhưng... hắn lại
muốn thả ra lệ quỷ bị giam giữ kial
"Ngăn hắn lại!"
"Người anh em, đừng bốc đồng, chúng ta cùng nói rõ ràng!"
Mấy tên ngự quỷ giả nhất thời nhào tới, ý đồ ngăn cản hành vi
của Tô Viễn.
Nhất là Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1785777/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.