🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chờ Tô Viễn thu hồi chuông quỷ, Dương Gian lúc này mới thật
cẩn thận lại gần, cảnh giác nhìn chằm chằm vào túi của mình, rồi
giơ tờ giấy da người trong tay lên.
"Thứ này..."
"Cho cậu", Tô Viễn bình tĩnh nói: "Lân đầu gặp mặt, đi tay không
thì không tốt lắm, đúng lúc tặng thứ này cho cậu, thời điểm mấu
chốt có lẽ có thể phát huy tác dụng. Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu
một câu, phàm là sử dụng vật phẩm linh dị đều có cái giá của nó,
chúng nó có một bộ phận lệ quỷ, cho nên cậu phải sử dụng cẩn
thận."
Dương Gian trầm ngâm gật đầu, giờ phút này, anh ta nhớ tới sự
khác thường của Phương Kính và cuộc đối thoại ban đầu với Chu
Chính, giống như hiểu được cái gì đó.
Sau đó anh ta liền nghe Tô Viễn nói: "Người còn sống trong quỷ
vực này không nhiều lắm, tôi đoán rằng chỉ có mấy người chúng
ta, cậu muốn đi ra ngoài sao?”
Nghe Tô Viễn nói như vậy, Dương Gian nhất thời phản ứng lại,
bây giờ rời khỏi quỷ vực mới là chuyện quan trọng nhất, hiện tại
không phải mình đang phát sâu làm cách nào để có thể rời khỏi
quỷ vực sao, đúng lúc có thể hỏi Tô Viễn.
Thời gian hắn trở thành ngự quỷ giả lâu hơn, cũng biết nhiêu thứ
hơn mình, nhất định sẽ có biện pháp.
"Cái gì, biện pháp rời khỏi quỷ vực? Cậu không biết?"
Thối ca ơi Thối ca, đã nói cậu là đùi lớn của tôi, sao bây giờ có
cảm giác tôi trở thành đùi lớn của cậu vậy.
Tô Viễn tặc lưỡi, xem ra chờ Dương Gian biến thành đùi lớn vẫn
là nhiệm vụ nặng nà.
"Quỷ mới có thể đối phó với quỷ, hẳn là Chu Chính đã nói với cậu
rồi." Tô Viễn nói: "Tuần trước tôi đã nhìn thấy chữ viết lưu lại trên
bảng đen, do đó, có thể đối phó quỷ vực cũng chỉ có quỷ vực,
hoặc một số ít đồ, ví dụ như vật phẩm linh dị, hoặc là lực lượng
của lệ quỷ."
"Mặc dù tôi không có quỷ vực, nhưng hai chân của tôi là bộ phận
của lệ quỷ, nên tôi có thể tự do ra vào quỷ vực, điều kiện tiên
quyết là cấp bậc con quỷ có quỷ vực kia không quá cao.'
Tô Viễn đã nói dối một điều, nếu hắn nói mình có quỷ vực có thể
dẫn mọi người đi ra ngoài, phỏng chừng Dương Gian cũng sẽ
không sử dụng năng lực quỷ nhãn để mở ra quỷ vực. Chỉ có thời
khắc sinh tử con người mới có thể ép buộc bản thân, hắn chỉ
đang ép buộc Dương Gian theo cách khác, mặc dù khác quá trình
trong nguyên tác nhưng kết quả đều giống nhau.
"Tôi có thể rời khỏi quỷ vực, nhưng cũng không có cách nào dẫn
người khác rời đi, cho nên mấy cậu cũng đừng nghĩ đến việc
trông cậy vào tôi dẫn các người rời đi, nhưng nếu các cậu có di
ngôn gì cân tôi truyền đạt, vậy thì không thành vấn đề."
Nói một hồi lại vòng về quỷ vực.
Thế giới ngự quỷ giả quá mức xa vời đối với người bình thường,
cho nên Tô Viễn lôi kéo Dương Gian đi đến bên cạnh trao đổi,
hơn nữa cố ý nói nhỏ giọng nên đám người Trương Ví còn chưa
biết nội dung cuộc trò chuyện, nếu không nói không chừng sẽ ôm
bạn thân Dương Gian khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem.
Quỷ vực sao...
Kết quả xấu nhất vẫn xuất hiện, câu trả lời của Tô Viễn hoàn toàn
phá vỡ hy vọng của Dương Gian, anh ta trầm mặc một lát rồi nói:
"Vậy anh có biết quỷ vực đến từ đâu không? Hay nói cách khác,
làm cách nào để mở quỷ vực."
"Theo quan điểm cá nhân của tôi, trên lý thuyết mà nói, tất cả lệ
quỷ, hẳn là đều có thể mở ra quỷ vực." Tô Viễn trả lời.
"Điều kiện tiên quyết là cấp bậc khủng bố của nó phải đủ cao mới
được, nếu cậu muốn mở quỷ vực, có lẽ có thể thử khôi phục quỷ
nhãn trong thân thể cậu."
Khôi phục quỷ nhãn?
Dương Gian nghe xong trong lòng run lên, không khỏi cúi đầu
nhìn vê phía đôi mắt trên mu bàn tay, anh ta nhớ tới một màn
khủng bố trước khi Chu Chính chất.
Nếu khôi phục quỷ nhãn, liệu nó có thể biến thành lệ quỷ cắn
nuốt chính mình?
Như nhìn ra sự do dự của anh ta, Tô Viễn không nhanh không
chậm nói: "Cậu phải suy nghĩ cẩn thận, thời gian đã không còn
nhiều lắm, chắc hẳn lão già kia sắp đuổi tới nơi này rồi."
Vẻ mặt Dương Gian đắn đo suy nghĩ, lúc sau anh ta mới nói: Lệ
quỷ hồi sinh kia có thể sử dụng quỷ vực sao?”
"Tôi không dám cam đoan, Tô Viễn đương nhiên không thể nói có
thể, đừng nhìn Dương Gian còn nhỏ tuổi, trên thực tế lại rất tinh
quái.
Hắn giả bộ trâm tư nói:
"Nhưng quỷ nhãn này của cậu hình như có chút đặc biệt, nếu như
tăng số lượng lên hẳn là có thể...
"Làm thế nào để tăng lên?" "Ồ... Ăn một cái? Hoặc tôi dùng năng
lực lệ quỷ công kích cậu, cậu cũng dùng năng lực lệ quỷ để phản
kích, kích thích quỷ nhãn hôi sinh?"
Vế trước mới là chính xác, vế sau là do Tô Viễn tự mình bịa ra.
Đây là biện pháp căn bản không thể thực hiện được, chỉ là vì lừa
gạt qua cửa ải.
Dù sao ai có thể nắm chắc trình độ sử dụng năng lực lệ quỷ một
cách chính xác, nhỡ một người không nắm chắc rồi dẫn đến lệ
quỷ hồi sinh thì sao?

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.