Tĩnh Bảo còn đang do dự có nên giơ tay báo cáo hay không, thì một bóng đen chợt phủ xuống.
Ngẩng đầu lên, là ánh mắt sắc bén của Giang Minh Hồ.
Giang Minh Hồ nhặt mảnh giấy vò nát lên, mở ra, ánh mắt lướt qua một lượt, lập tức nổi giận.
Trên giấy viết cách giải của năm câu hỏi, không câu nào là không tinh diệu.
“Giấy này là của ngươi?” Hắn nghiêm giọng hỏi.
Tĩnh Bảo nói thật: “Thưa tiên sinh, nó bị ném lên bàn của ta, không phải của ta.”
Giang Minh Hồ đập bàn một cái: "Không phải của ngươi thì sao lại nằm trên bàn ngươi?”
Tĩnh Bảo lắc đầu, tỏ ý bản thân cũng không biết.
Gian lận mà còn không chịu nhận?
Giang Minh Hồ tức đến mức run người, tay chỉ ra: “Ngươi, ra ngoài! Không cần thi nữa!”
“Tiên sinh ơi, xin nghe ta giải thích, ta đang ”
“Câm miệng!”
Giang Minh Hồ quát lớn: “Người đâu! Báo cho Giám thừa đại nhân!”
Thẩm Trường Canh vừa nghe có người gian lận, lập tức hồ hởi chạy tới.
Hắn làm Giám thừa đã hai năm, đây là lần đầu tiên nghe nói có người dám gian lận trong kỳ thi tháng, đầu óc hỏng rồi chắc?
Vừa thấy người, hắn lập tức ngẩn ra: “Sao lại là ngươi?”
Tĩnh Bảo bất đắc dĩ nói: “Thẩm tiên sinh, ta bị vu oan.”
Giang Minh Hồ giận dữ: “Ngươi nói ta vu oan ngươi? Ta sao không vu oan người khác? Nhóc con, dám làm không dám nhận à?”
“Minh Hồ, đừng kích động.”
Thẩm Trường Canh cắt lời ông: "Tĩnh sinh, theo ta đến phòng Giám thừa, những người còn lại tiếp tục làm bài!”
Tĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904489/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.