Tĩnh Bảo nhận lấy thư, hỏi: “Đứa nhỏ đó đã được ghi vào gia phả chưa? Tên là gì?”
A Nghiễn đáp: “Bẩm gia, đã ghi vào rồi, trong phủ xếp thứ tám, tên là Tĩnh Vinh Dần. Lúc tiểu nhân đang nói chuyện với phu nhân thì đúng lúc gặp mẹ đứa bé đến phủ quậy phá, lăn lộn gào khóc om sòm.”
Tĩnh Bảo “ồ” một tiếng: “Đã xử lý ra sao?”
A Nghiễn nói: “Phu nhân không ra mặt, sai người mời lão gia về. Lão gia đuổi người đàn bà ấy đi rồi.”
Tĩnh Bảo cau mày: “Hồi đó mẹ đã quyết giữ con bỏ mẹ, vậy đã thỏa thuận đưa bao nhiêu bạc?”
A Nghiễn giơ ba ngón tay.
Nhận ba ngàn lượng rồi còn đến phủ làm loạn, kẻ làm đào hát cũng không dám to gan như thế, phần nhiều là có người đứng sau giật dây.
Vậy thì mục đích giật dây là gì?
Tĩnh Bảo nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, mới mở thư mẹ gửi ra xem.
Trong thư nói ba việc:
Việc thứ nhất, tất nhiên là trách mắng Tĩnh Bảo;
Việc thứ hai, đại phòng có hai vị tỷ tỷ xuất thân thứ nữ, đã đến tuổi cập kê, dặn Tĩnh Nhược Tố ở kinh thành để ý các mối hôn nhân một chút;
Việc thứ ba là muốn Tĩnh Bảo dọn khỏi Tĩnh phủ, sang ở nhờ bên Hầu phủ.
Tĩnh Bảo hỏi: “Mẫu thân vì sao muốn ta sang ở Hầu phủ?”
A Nghiễn đáp: “Phu nhân nói trong phủ ô uế, sợ ảnh hưởng xấu đến Thất gia.”
Tĩnh Bảo nói: “Mẫu thân xem thường ta rồi. Huống hồ sang Hầu phủ cũng là khách, khó khăn lắm mới được lòng họ, đến lui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904528/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.