“Xướng kỹ có quy củ của xướng kỹ, đại hộ có quy củ của đại hộ, không có quy củ thì không nên hình nên dạng.”
Tĩnh Nhược Tố khinh khỉnh nhìn nàng, lạnh lùng nói: “Đại gia đuổi ngươi, tất nhiên có lý do để đuổi. Ngươi chạy đến chỗ ta sống chết đòi ở lại, tính toán của ngươi lầm rồi. Một đứa nha hoàn, chết thì cũng chỉ là chết thôi, một tấm chiếu rách vứt ra bãi tha ma là còn coi trọng ngươi rồi đấy, ngươi hiểu chưa?”
Lưu Niên biến đổi sắc mặt mấy lần, cắn chặt môi dưới, trừng mắt nhìn Tĩnh Nhược Tố không chớp.
Không hiểu vì sao, trong lòng Tĩnh Nhược Tố dâng lên cảm giác khó chịu, nàng nhìn ra được ánh mắt người phụ nữ này đang che giấu điều gì.
Quả nhiên!
Hai người mắt đối mắt thật lâu, Lưu Niên đột nhiên nhếch môi, tay chậm rãi đặt lên bụng dưới, nói: “Đại thiếu phu nhân, một xác hai mạng đấy, làm chuyện như vậy là tổn thọ đó.”
Sắc mặt Tĩnh Nhược Tố lập tức thay đổi.
Lưu Niên dịu giọng nói: “Ta mang thai rồi, là con của đại gia!”
*
Tại thư phòng Cố phủ.
Cố Dịch vội vã đẩy cửa bước vào: “Gia, trong cung có chuyện gấp!”
Cố Trường Bình đang cầm tấu chương chợt khựng lại: “Nói mau!”
Cố Dịch trả lời: “Người kia vừa ngất xỉu nửa khắc trước, đã phái người đi mời Thái tử vào cung hầu bệnh. Phủ Tào Đại nhân cũng đã cử người đến, ngài xem có cần báo cho Hạo Vương không...”
“Không cần.”
Cố Trường Bình xua tay, ném tấu chương, đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Ngoài sân, hơi nóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904543/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.